Cũng không biết là ai đã khích rượu, ai say ai tỉnh, tiếng cười phóng túng của họ vang lên không dứt, bộ dạng không chút kiêng nể ấy là điều chưa từng xuất hiện trong quá khứ.
Họ trò chuyện rôm rả trong đêm tối, không ai quan tâm tới những lời nhảm nhí sau cánh cổng đóng kín ấy, sự trống trải trong căn đại trạch lại ngập tràn náo nhiệt không ngơi nghỉ vào đêm nay. Sau đó, những món ngon mĩ vị tinh tế kia không còn khơi dậy hứng thú trong họ nữa, một chai rượu không đủ trợ hứng cho câu chuyện của họ, trên bàn toàn là những chai, vò rượu nằm ngổn ngang, giống như một nhóm thi sĩ tài hoa phóng túng, lại giống như hoàng đế tổ chức quốc yến mừng thọ cho tổng thống, trong màn đêm đen giữa thời loạn lạc, nơi này tựa như chốn thiên đường mê muội, tóm lại, đây là một bữa tiệc ấm cúng và tao nhã, dù bữa tiệc này chỉ vỏn vẹn có bốn nhân vật chính nhưng vẫn là bốn người phụ nữ xinh đẹp đoan trang và có học thức.
Chưa đủ chỗ để thi triển sự sảng khoái của họ thì không ngờ có người đột nhiên đề cập đến Lương Chúc, làm cho hai mĩ nhân điên đảo thời thế đang ngà ngà say phải đứng giữa căn phòng lớn, dưới ánh trăng, nắm tay nhau ca hát.
Lương Sơn Bá vô cùng si tình lần nữa tương ngộ với Chúc Anh Đài xinh đẹp đến vô phương nhân biết, khúc hát mới và lời ca mới, ca hát biểu diễn đều là người cũ tình cũ, đây dường như là chuyện xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-xua/3375407/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.