Điều Thuỵ Trinh nói rất chí lý. Hạ Tuyết tự nghĩ, phải chăng chính vì Trọng Lâm là một cậu chủ danh tiếng và mình là PR nên cả hai mới gặp nhau? Là "nên" chứ không phải "nếu". Bỗng chốc cô cười nhạt nhẽo trước thứ được gọi bằng hai từ Vận mệnh.
"Đúng rồi, suýt tôi quên. Khi nãy vú Lệ có cho tôi, định về sẽ mời các cô bữa nhậu ra trò nhưng quên khoáy." – Thuỵ Trinh liền chồm người lên khỏi mặt bàn, với tay kéo hộc tủ bên dưới và lôi ra một cái bịch – "Mực tẩm gia vị, khô bò, mực muối nữa. Cô ăn với tôi nhé. Hai ta nhậu một trận xem sao."
Bình thường thì Hạ Tuyết đồng ý ngay bởi toàn món ruột nhưng bỗng nhiên lúc này nhìn đống mực mới bóc bịch đồng thời ngửi thấy mùi đặc trưng của chúng là cô buồn nôn. Cảm giác dợn dợn kỳ lạ mau chóng kéo đến khiến cô khó chịu kinh khủng. Bụng quặn thắt.
"Dạ thôi, em không ăn đâu."
Tưởng Hạ Tuyết từ chối lịch sự nên Thuỵ Trinh đưa bịch mực về phía cô em, thở hắt bảo: "Ăn đi! Ngại gì nào. Ngon lắm đấy!"
Nhìn miếng mực tẩm khô quắt ngay trước mặt, Hạ Tuyết bịt miệng lại vì cơn buồn nôn dâng lên tận họng. Ngay lập tức, cô đẩy nhẹ tay Thuỵ Trinh ra.
"Xin lỗi, em muốn nôn quá!" – Dứt lời, Hạ Tuyết hộc tốc chạy về phía phòng vệ sinh.
Quá bất ngờ, Thuỵ Trinh ngồi ngẩn người ra trên ghế, nghệch mặt. Nhưng rất nhanh sau đó, cô dường như phát hiện một điều tồi tệ nên chạy theo.
... Vừa bước ra khỏi phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tuyet/615637/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.