Tôi cũng không rõ bữa tiệc là khi nào bắt đầu, làm thế nào mà kết thúc. Trong lúc hoảng hốt, tôi dường như ăn rất nhiều, lại dường như cái gì cũng không có ăn. Trong khi mơ hồ, hình như có rất nhiều người cùng tôi nói chuyện, mà tôi hình như cũng nói rất nhiều, nhưng hết thảy lại chỉ là một mảng kí ức mơ mơ hồ hồ, không có một chút chân thật.
Tâm tình trống rỗng, hoàn toàn đã không tìm thấy một chút hỉ nộ ái ố.
Tôi phải nghĩ gì bây giờ? Tôi nên làm cái gì bây giờ? Nhiều năm như vậy, đây cư nhiên là lần đầu tiên Thiếu Phong quyết định kết hôn.
Hắn đây thật sự là quyết định yên bề gia thất? Hay vẫn chỉ là sở thích nhất thời?
Không nói cho tôi biết, là tưởng tôi sẽ tiếp tục vì hắn làm ấm giường sao?
Một trận lạnh lẽo dâng lên khiên tim tôi hoàn toàn tan nát rồi……
Hôn nhân đối với tôi là một lời thề của thần thánh mà không có bất cứ thứ gì có thể xâm phạm.
Khi còn nhỏ, ba mẹ đem chúng tôi quản tới thực nghiêm, sợ chúng tôi đi sai bước nhầm. Ở cái thời đại kia, hai nam nhân muốn ở bên nhau đến đầu bạc răng long nói thì luôn dễ hơn làm. Lão mẹ không muốn ủy khuất ba làm nữ tô tô điểm điểm, cho nên một đường đi này so với người khác tuy thực vất vả, nhưng cũng so với bất luận kẻ nào đều thực thản nhiên. Không muốn chúng tôi chịu sự khinh miệt của người khác, ba và lão mẹ đã tốn rất nhiều tâm tư giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tinh-chi-tu/1321835/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.