Vị máu tanh nồng tràn ngập trong khoang miệng cả hai, thế nhưng Dung Lạc dường như đã bất chấp tất cả, quyết không rời khỏi môi cô.
Nụ hôn càng lúc càng cưỡng ép, đầu lưỡi Hạ Nhi thấm nhuần vị máu tanh ngọt, đến khi chiếc lưỡi bá đạo của Dung Lạc càn quét đi mọi thứ, từ vị máu, cho tới cả hô hấp dần trở nên suy yếu của cô, cả vị ngọt trong khoang miệng ấm áp của cô.
Sức sống mỏng manh của Hạ Nhi bị Dung Lạc bức đến tận cùng, mọi thứ trước mắt bỗng chốc đều trở nên hư hư ảo ảo.
Thân thể cô gần như muốn ngã quỵ, Dung Lạc mới rời đi, giọng nói khản đặc:
"Em có thể hận tôi! Hận tôi đi! Nhưng tuyệt đối! Tuyệt đối không được phép ở bên cạnh kẻ khác. Em phải ở bên cạnh tôi, không được rời xa tôi. Em hiểu chưa?"
Hạ Nhi cắn môi, cưỡng ép nhắm chặt mắt lại.
Dung Lạc như hoá rồ, quát thẳng vào mặt cô bằng tất cả hơi sức mà bản thân có:
"Em có biết khi nhìn thấy em và Khương Tình ở bên nhau, trái tim tôi đau đến thế nào không? Hả? Tôi đau đến không thiết sống nữa. Nhưng chỉ cần em ở đây, dù chỉ là thể xác đi chăng nữa, mọi nỗi đau đó tôi sẽ xem như không cảm thấy. Là không thấy nữa."
Trong giây phút, Hạ Nhi thoáng giật mình vì phản ứng có phần gay gắt đó của Dung Lạc.
Nếu nói về hiểu một con người, cô cũng phần nào hiểu được một chút tính cách của Dung Lac.
Nữ nhân này tuy ngông cuồng ngang tàng lại độc ác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/485001/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.