Có lẽ vì ánh sáng của mấy chiếc đèn xe xung quanh quá gay gắt, những tia sáng ấy lọt hết vào mắt Hạ Nhi. Cô cảm thấy, ánh mắt xanh như mặt nước biển kia khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Bước chân Dung Lạc nhanh chóng thu gọn khoảng cách đến gần cô một cách đáng kể, hơi thở căng thẳng của Hạ Nhi bỗng chốc tràn ra, dễ dàng lướt qua khứu giác của Dung Lạc, đọng lại trong tâm thức Dung Lạc một khát khao chiếm hữu cực đại.
Nhìn mái tóc nâu dài khẽ bay bay theo gió, có chiếc bóng loang lổ rơi xuống khóe mắt chân mày cô, khiến cô trông yếu đuối và trơ trọi.
Dung Lạc như ác ma giẫm lên ánh trăng mà đến, cái bóng tinh tế ném trên mặt đất, phác hoạ ra đường nét bá đạo ngang tàng không gì sánh được, khi dừng bước, tay liền đưa đến chuẩn bị chạm vào khuôn mặt cô.
Hạ Nhi cực nhanh dời ánh mắt, cô muốn phản kháng tránh thoát bàn tay kia, nhưng lại nhịn xuống, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn chằm chằm vào đôi đồng tử xanh biếc hoang dại trước mặt.
Dung Lạc dường như biết cô sẽ không phản kháng, ngược lại càng nhìn sâu vào mắt cô, khóe môi bất giác dãn ra, đưa tay nâng cằm cô lên, khẽ thở dài:
"Tôi biết bây giờ em đang rất chán ghét tôi. Nhưng không sao cả, tôi sẽ bù đắp lại cho em."
Trong bóng đêm lả lướt, giọng nói của Dung Lạc như một ác quỷ dưới địa ngục có thể làm cho dục vọng trong lòng mỗi con người bị khống chế, tà niệm sinh sôi.
Dung Lạc quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/485000/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.