Biệt Thự Hoa Hồng.
Hạ Nhi chậm rãi mở mắt, khẽ nhíu mày nhìn rèm cửa không đóng, ngoài kia là ánh nắng rực rỡ, nhưng dù có đẹp cỡ nào, hắt nắng xuống thành giường cũng có cảm giác cô quạnh, lạnh lẽo.
Những ngày Khương Tình ở đây, nữ nhân ấy mỗi khi thức dậy sẽ kéo rèm cho cô, ngăn ánh nắng mặc sức ùa vào làm cô tỉnh giấc.
Hạ Nhi nhẹ nhàng giơ tay lên, dùng tay che đi ánh nắng trước mắt, năm ngón tay bị ánh nắng rọi sáng như trong suốt.
Ánh sáng rất mạnh, mái tóc nâu dài của Hạ Nhi đổ xuống che kín bả vai trắng muốt, trên người cô là bộ áo ngủ màu trắng, gương mặt hồng hào sáng sủa, hàng mi dày rậm rung rinh nhè nhẹ, có chút lười biếng lại khiến người ta yêu thương.
Hạ Nhi vén nhẹ chăn xuống giường, cứ thế bước chân trần ra khỏi phòng ngủ.
Nhà vệ sinh, phòng tập gym, phòng sách, phòng khách, phòng ăn, đại sảnh và cả khu vườn hoa hồng rộng lớn đều không có bóng dáng của Khương Tình.
Hạ Nhi thở dài, cô yên lặng ngồi xuống sofa ngoài phòng khách, co ro một góc, nhìn chằm chằm bên ngoài cửa sổ.
Một buổi chiều ánh nắng cực kỳ rực rỡ, cô cứ thế yên lặng ngồi ngắm mây trời qua cửa kính, một sự nhàn tản như vậy rất xa xỉ.
Nhưng mà — rất trống trải và cô đơn.
Nhìn cả một căn biệt thự quặng quẽ đến lạ thường, tâm trạng của Hạ Nhi bất giác trở nên tồi tệ vô cùng.
Cô cứ ngồi như thế, ngồi đến khi trời chập tối.
Hoàng hôn trải dài trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484976/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.