Lương Hạ tỉnh dậy đã là buổi trưa, đầu óc cô váng vất, nặng nề, chỉ cảm thấy đầu đau, cổ họng cũng đau.
Phải mất một lúc mới định hình được bản thân đang ở chỗ nào, tầm mắt Lương Hạ liếc nhìn toàn bộ khung cảnh trong căn phòng quen thuộc.
Đợi đã! Đây là...
Căn hộ của Khương Ngọc.
Lương Hạ vừa nhận thức được điều đó, cô gần như nhảy dựng ra khỏi giường, đi chân trần ra lật tung rèm cửa, ánh nắng buổi trưa chói mắt lập tức ùa vào trong khoảnh khắc, soi rõ tầm nhìn của cô.
Thật sự là nhà Khương Ngọc!
Lương Hạ đứng lặng ở cửa sổ rất lâu, đầu óc bắt đầu xoay chuyển muôn vàn ý nghĩ.
Tối qua cô ở cùng với Hạ Nhi và Bối Lạc trong quán bar, cả ba cùng uống rượu, trò chuyện...
Sau đó thì sao?
Hình như cô đã nói rất nhiều, cũng đã khóc nữa, rồi sao nữa?
Mọi thứ mơ mơ hồ hồ không rõ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tại sao cô lại ở nhà Khương Ngọc?
Lương Hạ bất chợt rùng mình.
"Em dậy rồi."
Thanh âm trầm thấp nhẹ nhàng vang lên khiến Lương Hạ giật mình, cô xoay người lại.
Khương Ngọc đang cầm một cốc nước nóng hổi, đứng tựa ở cửa, nhìn cô đang vụng về, lóng ngóng và hoảng loạn, chỉ khẽ thở dài rồi nói:
"Là tôi đưa em về đây."
Lương Hạ nhìn Khương Ngọc một lúc, ngay lập tức không nói một lời muốn xông ra ngoài, Khương Ngọc giơ tay ngăn cản:
"Em muốn đi đâu?""
Lương Hạ vốn dĩ còn chút bàng hoàng, nhưng đã nhanh chóng bình tĩnh lại, vẻ mặt không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484975/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.