Cơn gió bên ngoài lướt qua khung cửa sổ, mảnh rèm cửa màu kem nhạt phất phơ bay nhè nhẹ.
Hạ Nhi cụp mắt, động tác duy nhất chính là vô thức cắn môi nhưng cũng buông ra rất nhanh. Bờ môi hơi hồng in hằn vết cắn, hai bàn tay cuộn lại để bên cạnh đôi chân.
Khương Tình chỉ nằm yên lặng một lúc, sau đó liền chống người ngồi dậy. Chậm rãi nâng mí mắt nhìn Hạ Nhi đang thẩn thờ, cười khẽ.
Ngay lập tức cô cảm thấy dung mạo này của Khương Tình đẹp đẽ đến không thể rời mắt nổi.
Khi hé môi nở nụ cười, gương mặt Khương Tình vẫn tuyệt mỹ như trăng lạnh, đôi mày cùng đôi môi hơi nhạt màu tựa như đóa hoa được khảm nạm. Cánh môi kiều mị hồng nhuận cong lên thật nhẹ, nụ cười đơn giản ấy không ngờ lại có sức lôi cuốn mạnh mẽ đến như vậy.
Hạ Nhi không thể rời mắt khỏi diện dung xinh đẹp đó của Khương Tình.
Khương Tình nhìn cô chăm chú, sau đó áp mặt sát gần cô.
Hạ Nhi mơ mơ màng màng, đôi môi hơi run rẩy.
Khương Tình hôn lên môi cô, men theo khóe môi cô, chiếm lấy cánh môi từng chút, từng chút một, cánh tay gia tăng sức mạnh bên vòng eo thon nhỏ của cô, gương mặt cô bị ép sát lại gần hơn, gần tới mức cô có thể nhìn thấy đáy mắt nâu sẫm kia, hơi thở như lan như sương khẽ khàng và dịu dàng, mỏng manh tưởng như không có.
Hạ Nhi bị nụ hôn ngọt ngào này làm cho đầu óc trở nên mụ mị váng vất.
Một lúc sau, Khương Tình rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484954/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.