"Hạ Nhi"
Một tiếng kêu này của Hàn Tịch cực kỳ thê lương, mang theo mười phần áy náy, hối hận, còn có vô cùng vô tận bi thương.
Tay Hạ Nhi run lên, cười có chút kỳ dị, tay cầm ly trà nóng khẽ rớt ra ngoài, đỏ ửng cả tay cô.
Hạ Nhi nhíu mày, còn chưa kịp phản ứng, tay đã bị người khác nắm lấy.
Hàng mày đẹp đẽ của Khương Tình nhíu chặt, đau lòng không hề che giấu:
"Sao không cẩn thận như vậy?"
Hạ Nhi vừa định nói không sao...
Ai ngờ ngay sau đó, cô hoàn toàn ngây người.
Khương Tình dùng đầu lưỡi lạnh buốt liếm liếm đầu ngón tay của cô. Hạ Nhi kinh hãi đến nỗi toàn thân đều nổi hết da gà.
Không chỉ riêng Hạ Nhi, Hàn Tịch và An Tranh cũng ngây ra, căn phòng khách lớn như vậy, nhưng đột nhiên Hạ Nhi lại cảm thấy độ ấm bỗng chốc dâng cao.
Người hầu xung quanh lập tức che mặt, vụng trộm tách hai ngón tay ra nhìn lén. Cho đến khi La quản gia lạnh lùng bước tới, mặt không biểu cảm phân phó bọn họ đi ra ngoài.
Hạ Nhi vẫn còn đang cứng họng, không ngờ Khương Tình lại trước mặt nhiều người như vậy, ngậm lấy ngón tay bị bỏng của cô.
Cảm nhận được sự ấm áp bên trong miệng bao lấy ngón tay, cô thật sự nói không ra lời, mà nữ nhân này còn ngại chưa đủ, đầu lưỡi cẩn thận liếm qua chỗ bị phỏng, liên tục mút.
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ vẫn vô cùng nghiêm túc, đầu lưỡi không ngừng trêu chọc đầu ngón tay cô, lạnh lạnh mát mát, một cỗ thoải mái thấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484921/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.