Bầu trời như bị trùm một chiếc khăn voan xám xịt. Cơn mưa như muốn hủy diệt cả đất trời.
Lại một tiếng sấm nổ vang, mưa to trong nháy mắt lại trút xuống dữ dội hơn, giọt mưa bùm bùm như hạt đậu đập vào trên mặt, phát ra tiếng vang rõ ràng.
Hạ Nhi bị nước mưa đập đến đau đớn, cũng bừng tỉnh trong sự ngỡ ngàng, giận dữ nhìn trời mưa to.
Ngay cả ông trời cũng muốn đối nghịch với cô mà.
Những đóa hoa hồng thản nhiên nở rộ, cánh hoa đỏ rực diễm lệ, liếc mắt nhìn chỉ cảm thấy rực rỡ, đẹp không sao tả xiết. Vài cánh hoa rơi rụng lả tả dưới sân vườn ướt át, cơn mưa lớn dần dần nhỏ đi, chỉ còn những tiếng rả rích, ngược lại càng khiến người ta phát phiền.
Hạ Nhi chưa bao giờ chứng kiến một cơn mưa nào lớn đến thế, cũng ngắn ngủi đến thế.
Sân vườn tĩnh lặng, khuôn mặt khuyến đại của Khương Tình trước mắt cô chìm trong ánh sáng mờ mờ ảo ảo, làm cho dung nhan vốn đã như thi như hoạ, thanh nhã lạnh lùng được phủ thêm một tầng xinh đẹp đến câu hồn.
Khương Tình vòng tay qua, ôm lấy cô, thân thể cô nhỏ nhắn mảnh khảnh nhưng khi ôm ở trong ngực lại mềm mại như tơ lụa, khiến Khương Tình có cảm giác nếu không nắm chắc, bất cứ khi nào cô cũng có thể biến mất.
Bàn tay chạm khẽ lên khuôn mặt Hạ Nhi hơi run rẩy, có thể cảm nhận được tâm tình Khương Tình lúc này cực kỳ không ổn định.
Nụ hôn chỉ nhẹ nhàng lướt qua khoé môi cô, sau đó chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484913/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.