Hạ Nhi nhận ra được dục vọng từ trong đôi mắt xanh biển bạo ngược kia, da đầu cô như muốn nổ tung.
Cô biết rõ Dung Lạc đang định làm gì, nên ra sức chống cự.
Thế nhưng cô có dùng sức giãy giụa đến cỡ nào, Dung Lạc lại chỉ cần dùng một tay cũng có thể giữ được hai cổ tay cô, tay còn lại đặt lên eo cô, cơ thể cao gầy áp xuống.
Hạ Nhi kinh hoảng tột độ, cố gắng giơ chân lên đá, nhưng lần nào cũng hụt.
Vài lần như thế, tiếng hai người giằng co trở nên lớn hơn, vang vọng khắp nơi trong bệnh viện.
Một nữ y tá nghe thấy động tĩnh liền chạy vào, thở hồng hộc.
Nhìn thấy cảnh ấy, cả người nữ y tá chết sững, rất lâu sau mới lẩm bẩm:
"Thế này là..."
Đang mải nghĩ thì Dung Lạc tàn bạo quay đầu, mặt sa sầm lại, trầm giọng quát lớn:
"Cút ra ngoài!"
Đôi mắt màu xanh biển như chứa cả cơn bão táp mưa sa, cực kỳ đáng sợ.
Nữ y tá hoảng hốt rụt đầu lại, không dám suy nghĩ hay nói gì thêm nữa, vội vàng chuồn đi thật nhanh.
Hơi thở của Hạ Nhi lúc này đã không ổn định, cô vừa chống cự vừa gào lên:
"Dung Lạc! Cô dám..."
Dứt lời, cô cúi đầu cắn mạnh vào cổ tay trái của Dung Lạc.
Lực không hề nhỏ.
Dung Lạc để mặc cho cô cắn đến nỗi gò má đau nhức cũng không buông tay, thậm chí còn không có chút phản ứng nào.
Tới khi cổ tay Dung Lạc có thêm một dấu răng rướm máu.
Cô quay đầu nhìn Dung Lạc.
Lại nhìn thấy Dung Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484881/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.