Khương Tình nhìn Hạ Nhi đang chắn trước mặt Dương Tuyết Hy, giọng lạnh lẽo mười phần:
"Em tránh ra."
"Bà ấy là mẹ em." Hạ Nhi gằn giọng.
Khương Tình nhìn cô, giọng nhẹ tênh như gió thoảng:
"Em nhìn thấy bà ta làm gì chưa? Bà ta là một kẻ..."
"Giết người. Phải không?" Hạ Nhi ngắt lời Khương Tình, sau đó cười rộ lên.
Cô biết, cô nhìn thấy rõ ràng, đó là Dương Tuyết Hy.
Cô cũng đã suy nghĩ thông suốt, cố nuốt nước bọt một cách khó khăn, bờ môi lạnh buốt giữa những cơn gió đang xoay vần trong đêm lạnh.
Hạ Nhi nhìn thẳng vào mắt Khương Tình, từng chữ nhấn mạnh:
"Khương Tình! Bà ấy vẫn là mẹ em."
Trong khoảnh khắc cô nói ra điều đó, cô thấy ánh mắt tàn nhẫn của Khương Tình nhìn cô, nhất thời có một cảm giác xa lạ và sợ hãi chưa từng có.
Cho dù cô có cố chấp kiên định tin vào chút kỳ vọng nhỏ bé, thế nhưng đến tận hôm nay cuối cùng cô cũng hiểu, cho dù Khương Tình có yêu cô đến mức nào đi nữa, cũng chẳng địch lại được gánh nặng đối với quyền thế và lợi ích, tàn nhẫn và lạnh lùng đã thấm vào cốt tủy của nữ nhân mà cô yêu, đây là sự thật không gì có thể thay thế được.
Thời khắc trái tim cô đau buốt từng cơn, muốn mở miệng nói gì đó lại không thể thốt thành lời. La quản gia từ bên trong Khương gia, phía sau là một đội ngũ y bác sĩ cùng vệ sĩ theo sát.
Cả một đám đông ở buổi tiệc ngay lập tức xôn xao vì trận hoàng tráng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484872/chuong-250.html