Ông Hạ lên phòng Hạ Nhi, thấy cửa không đóng liền gõ nhẹ cửa rồi bước vào phòng.
Vừa mới vào đã phát hiện Hạ Nhi ngồi trên giường, sắc mặt cô trắng bệch, tựa như ánh trăng lách ra khỏi mây đen, như không còn chút máu, đôi môi tái nhợt, cặp mắt vẫn còn vương lại sự đau xót chưa tan mất.
"Ông nội. Nhạc Kỷ Đồng thật sự có liên quan đến Khương gia."
Giọng nói cô vẫn bình tĩnh, tựa như chuyện lúc nãy dưới phòng khách chưa từng xảy ra.
Hạ Nhi ngước nhìn ông Hạ, trên người cô tỏa ra sự cô độc vô tận, trái tim cô đã sớm ngã khuỵu trong mưa gió, giống như một tấm bèo trôi dạt vô định, mệt mỏi và không còn chút sức lực.
Ông Hạ đau lòng nhìn cô, chậm rãi bước đến gần, chạm lên tóc cô vuốt nhẹ rồi thấp giọng:
"Chuyện đó ta biết rồi. Lão già Khương Thời kia đã nói cho ta. Nhưng hắn vốn dĩ không có ý định muốn hại ba con. Chỉ là theo lệnh cha hắn cài người tới muốn dò xét tình hình của bà nội con thôi. Và tìm cách lấy Lệ Nhân Ngư từ tay bà nội con. Chỉ là Khương Thời không ngờ Nhạc Kỷ Đồng tâm tư sâu nặng như vậy, cô ta có tình ý với Hạ Thừa, ghen tị với hạnh phúc của Dương Tuyết Hy. Nhạc Kỷ Đồng cũng không nghĩ đến Dương Tuyết Hy có thể trở nên điên loạn mà ra tay với cả Hạ Thừa. Hạ Nhi! Khương gia chỉ tạo cho Nhạc Kỷ Đồng một cơ hội bước vào Bối gia làm nữ chủ nhân, cái giá chính là Lệ Nhân Ngư và thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484818/chuong-197.html