Phòng bệnh có cả một bức tường được làm thành màn hình, xem phim hay gì đó đều đẹp như màn hình phẳng trong rạp chiếu bóng.
Ông Hạ nhìn khuôn mặt trắng nhợt vì mất ngủ của cô, trách móc:
"Con về nghỉ ngơi đi, ở đây có người lo cho ta. Con đã thức cả một đêm rồi, ngày mai còn phải đến Hạ thị nhậm chức nữa."
Hạ Nhi thẫn thờ một lúc, ngước mắt nhìn ông Hạ:
"Để ông lại đây một mình, con không an tâm."
Ông Hạ bật cười, liếc qua Hạ Minh Phát đang nằm ngáy o o trên ghế, rồi lại nhìn Trần quản gia đang cười cười nhìn ông, trầm giọng:
"Con xem, không phải có hai người túc trực bên cạnh ta đấy sao? Trở về chỉnh trang đi, ngày mai đến Hạ thị phải có khí sắc tốt một chút."
Hạ Nhi muốn nói gì nữa nhưng ông Hạ rất cương quyết, nhất mực đuổi cô trở về.
Cô không cãi lại được, đành ngoan ngoãn đứng dậy xoay người đi ra ngoài cửa, thỉnh thoảng còn quay đầu nhìn lại.
Trần quản gia không nhịn được, bước đến trước mặt cô:
"Tiểu thư! Sức khoẻ của Hạ chủ tịch cứ yên tâm giao cho tôi. Hạ thị không thể không có người quản lý."
Hạ Nhi thở dài, gật nhẹ đầu rồi rời đi.
Bóng dáng cô biến mất sau cánh cửa phòng bệnh, ông Hạ liền trầm mặc thấp giọng nói với Trần quản gia:
"Con bé không muốn để Hàn Tịch đi theo nữa, Trần quản gia, ông điều Kha Viễn đến cạnh con bé đi."
Trần quản gia cung kính cúi đầu, nhẹ giọng đáp:
"Vâng! Chủ tịch."
______
_________
Hạ Nhi rải bước trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484814/chuong-193.html