Bối Vy nhìn Khương Tình bế Hạ Nhi lên xe rời đi, bỗng chốc trong lòng dâng lên một cỗ phẫn hận ngập trời, cô ta là thấy rõ Hạ Nhi bị Dung Lạc hôn. Còn là —— hôn môi. Dung Lạc chấp nhận chọc giận Khương Tình mà lãnh một phát đạn chỉ để hôn nữ nhân đó.
Thế nhưng hôm trước khi Dung Lạc chạm vào cô ta, chỉ vì cô ta muốn hôn Dung Lạc, liền bị ghét bỏ ném đi như một miếng ghẻ rách.
Thật nực cười làm sao.
Bối Vy chưa bao giờ cảm thấy bản thân hận một nữ nhân nào đến như vậy, trong lòng vừa đố kị vừa căm phẫn.
"Hạ Nhi! Tôi và cô chưa xong đâu." Bối Vy trầm giọng đầy lạnh lẽo.
——
Khương Tình không đưa Hạ Nhi về Hạ gia, mà đưa về căn hộ của mình, Hạ Nhi không dám cãi lời, sợ chọc giận người nào đó đang vô cùng không vui.
Khương Tình nắm tay cô mở cửa bước vào phòng, đèn còn chưa bật lên Hạ Nhi đã trông thấy cây đàn dương cầm màu đen tuyền được đặt trong góc phòng khách, tinh xảo lại tỉ mỉ, xinh đẹp lại huyền bí mê người.
Hạ Nhi ngước mắt nhìn Khương Tình, sau đó chậm rãi hướng tới cây đàn, vươn tay ra sờ lên nhỏ giọng nói:
"Thật đẹp! Chị chuẩn bị cho em sao?"
Khương Tình dựa lưng vào cửa lẳng lặng nhìn Hạ Nhi, giọng nói ôn nhuận lành lạnh khi xa khi gần, như truyền đến từ một thế giới khác:
"Ông Hạ đã cho tôi đặc quyền nghe em đàn, tất nhiên tôi sẽ không bỏ lỡ nó."
Hạ Nhi quay đầu nhìn Khương Tình, cô trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484726/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.