Hạ Nhi ngước mắt nhìn khuôn mặt lạnh lẽo của người nào đó.
Trong lòng thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng cô cũng không bị Dung Lạc bắt đi, hai cánh môi tê rần khiến Hạ Nhi có chút bất mãn đưa ngón tay lên sờ lấy, ánh mắt hổ phách nhìn Khương Tình mang chút ấm ức. Nhưng lại nhớ đến vì bị Dung Lạc hôn nên Khương Tình mới...
Hạ Nhi vừa nghĩ đến Dung Lạc, ngay lập tức trợn tròn mắt gấp gáp hỏi:
"Tình! Còn Lương Hạ. Cả An Tranh nữa."
Khương Tình không trả lời, Lam Thất ngồi phía trước quay đầu thấp giọng nói:
"Hạ tiểu thư! Hai người bọn họ không sao. Đã được lệnh của tiểu thư đưa về nhà rồi."
Hạ Nhi như trút được gánh nặng, liếc mắt nhìn thấy sắc mặt Khương Tình vô cùng không tốt, âm trầm lại nguy hiểm đến cùng cực, Hạ Nhi có chút chột dạ vươn tay kéo góc áo Khương Tình nhỏ giọng nói:
"Tình! Chị đang giận em sao?"
Khương Tình ánh mắt lãnh đạm, nhìn Hạ Nhi đang thấp thỏm lo âu nhìn mình, vươn tay ra kéo mạnh Hạ Nhi vào ngực, thanh âm mang chút run rẩy không an lòng:
"Hạ Nhi! Tôi là sợ mất em. Tôi phải làm sao bây giờ?"
Hạ Nhi trợn tròn mắt, có chút túng quẫn. Cô cũng không biết phải làm sao a. Cô không muốn chọc trúng một kẻ như Dung Lạc. Nhưng lại không cẩn thận chọc trúng rồi. Còn vô cùng khẳng định Dung Lạc nếu không có được cô nhất định sẽ không buông tha.
Hạ Nhi vươn tay ôm lấy eo Khương Tình thấp giọng nói:
"Hay là em nghỉ học, em ở Hạ gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484725/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.