Hạ Nhi nằm trong phòng thư thả đọc sách, điện thoại liền reo lên.
Mỗi khi đọc dở chừng lại bị ngắt đoạn khiến Hạ Nhi rất cáu, định không để ý tới điện thoại đang reo liên tục. Nhưng sự dai dẳng của nó khiến cô phát điên, đành vươn tay bắt máy.
[Là mẹ đây! Con gái ngoan.] Giọng nói âm dương quái khí khiến Hạ Nhi rùng mình.
"Sao bà biết số tôi?" Hạ Nhi lạnh giọng hỏi.
[Số của con! Tất nhiên mẹ phải biết chứ? Sao nào! Hôm nay mẹ gọi cho con, con vui không?] Giọng cười trong điện thoại mang theo càn rỡ và lạnh giá.
Hạ Nhi hít sâu một hơi, cô chưa tìm bà ta tính sổ, thì bà ta đã tự mình vác xác tới, lạnh lùng nói:
"Bà gọi tôi có chuyện gì?"
Trong điện thoại vang lên tiếng cười yêu dị.
[Mẹ muốn gặp con thôi.]
Hạ Nhi cười khẩy nói:
"Có phải Khanh thị phá sản, bà tức giận vì ô dù của bà biến mất, không có tiền nữa, nên muốn tìm tôi tính sổ không?"
[Mày...] Giọng Dương Tuyết Hy trở nên phẫn nộ, nhưng sau đó liền cười lớn.
[Con gái có bản lĩnh như vậy! Mẹ cũng không có cách nào! Hiện giờ đúng là mẹ không có tiền. Chỉ còn lại di vật ba con để lại thôi.]
Hạ Nhi nghe thấy liền cười đầy trào phúng, nói:
"Bà tìm lộn người à? Tôi đâu phải ông nội? Thèm di vật gì đó để làm gì?"
[Những thứ đáng giá đã bán hết cả rồi! Chỉ còn lại cuốn nhật kí rách nát này thôi, nhưng lão Hạ Minh đó lại rất muốn lấy nó về. Con gái ngoan! Con không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484698/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.