Bối Lạc đi đến phòng hoà nhạc, liền thấy Hương Vũ mấy ngày không gặp đang ngồi bên đàn dương cầm, ngay lập tức muốn xoay người bỏ đi.
"Tớ yêu cậu! Cậu biết mà! Đúng không?" Giọng Hương Vũ mang chút khổ sở.
Bối Lạc dừng bước chân, khẽ quay đầu nhìn Hương Vũ lạnh giọng nói:
"Tớ không yêu cậu!"
"Tớ biết! Tớ biết cậu không có chút tình cảm nào với tớ cả." Hương Vũ chậm rãi xoay người, khuôn mặt thanh tú hiện lên nét đau buồn cùng mệt mỏi.
Bối Lạc nhìn thấy liền hơi nhíu mày, giọng nhàn nhạt cất lên:
"Mấy ngày qua cậu đã đi đâu? Tại sao hôm nay lại trở về?"
Hương Vũ cười khẽ, đứng dậy đi về phía Bối Lạc, nhưng Bối Lạc lui về sau, khuôn mặt đầy cảnh giác.
Hương Vũ nhìn thấy liền cười khổ, bước chân dừng lại trước mặt Bối Lạc nói:
"Tớ chỉ cảm thấy sau việc đó xảy ra, cậu nhất định là rất hận tớ, nên không dám đối mặt với cậu. Một phần không muốn làm cậu khó chịu. Một phần vì bản thân tớ lúc đó không khống chế được tình cảm dành cho cậu. Nhưng bây giờ tớ ổn rồi. Cậu đừng lo."
Bối Lạc khẽ nhíu mày, lạnh nhạt hỏi:
"Cậu nói ổn là thế nào?"
Hương Vũ liền cười khẽ, sau đó nhẹ giọng nói:
"Tớ đang mở lòng với một cô gái khác, tớ biết cậu sẽ không bao giờ yêu thích tớ. Nên tớ đã chấp nhận tình cảm của cô ấy."
Bối Lạc nghe thấy có chút sửng sốt, trong lòng đột nhiên dâng lên một tia khó chịu không dễ phát hiện, khẽ cau mày nói:
"Cậu quen ai?"
Hương Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484697/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.