Sau khi chiếc xe đỗ lại, cửa xe được mở ra.
Vương Luân xuống xe trước, giương một chiếc ô màu đen ra, kính cẩn mở cửa sau.
Đầu tiên là một đôi chân thẳng tắp trong chiếc quần màu đen thò ra, sau đó là một bóng hình cao gầy mảnh khảnh xuất hiện, dáng hình yêu nghiệt như ma quỷ che giấu dưới lớp áo phẳng phiu mà tôn quý.
Ánh trăng ngày càng mông lung, mùi hương trầm nhàn nhạt xen lẫn trong làn gió đêm. Thi thoảng lại có những hoa tuyết tung bay, bóng hình cao gầy của Dung Lạc phản chiếu xuống mặt đường đầy tuyết. Những bông hoa tuyết lấp ló giữa những sợi tóc màu vàng sáng rực rỡ, toát lên một cảm giác tôn quý rất không chân thực.
Dung Lạc bình thản ung dung, ánh sáng nhạt nhòa chia đôi gương mặt đẹp đẽ như một nữ thần, càng khiến từng bộ phận tuyệt mỹ trên khuôn mặt ấy thêm phần sắc nét. Trong khung cảnh khi tỏ khi mờ, nơi đáy mắt xanh biếc càng thêm sâu thẳm như giấu cả trăm nghìn vì sao rực rỡ.
Dung Lạc từ từ chậm rãi đến trước mui xe, nhàn nhã dựa vào.
Vương Luân lấy từ trong hộp ra một điếu thuốc, sau đó đem tới đưa lên miệng Dung Lạc, rút bật lửa ra châm lên.
Dung Lạc dùng những ngón tay mảnh khảnh kẹp hờ hững điếu thuốc, nhàn nhã hít sâu, sau đó nhẹ nhàng nhả khói, một loạt các động tác vẫn cứ thản nhiên như không.
Trước mặt là một khung cảnh hỗn loạn đẫm máu.
Một tên sát thủ đang thoi thóp trên nền tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/2102373/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.