Mộng Lan cũng không khách khí, cô ta nhận đặc sản Chu Miểu đưa, nói với Hướng Vãn ngày mai nhớ đi làm đúng giờ, liền thướt tha mà đi.
"Hướng Vãn, cô nói xem chị Lan rốt cuộc là suy nghĩ gì trong đầu?" Chu Miểu đóng cửa ký túc xá, khó hiểu nói, "Lâm Điềm Điềm loại người này tại sao lại không khai trừ?"
Hướng Vãn lắc đầu, nói không biết, cầm dụng cụ vệ sinh nghiêm túc quét tóc.
"Tôi cảm thấy nếu chị Lan không khai trừ Lâm Điềm Điềm, chỉ có thể bởi vì cô ta có chỗ dựa!"
"Ân." Hướng Vãn đi ra ngoài ném rác, trở về nhìn đến Chu Miểu đứng giữa phòng, trong tay cầm di động, mắt đã khóc sưng lên.
Hướng Vãn mím môi, đi qua, đưa cho cô ta tờ giấy khăn.
Chu Miểu tiếp nhận khăn giấy, hồng mắt nức nở nói: "Tôi cùng anh ta... chia tay rồi."
"Khóc tiếp đi." Hướng Vãn ngẩn ra, đem hộp khăn giấy đưa cho cô ta, sau đó mang thùng rác lại.
Chu Miểu rút ra tờ giấy khăn, lung tung mà lau khóe mắt, cọ qua cọ lại, tùy tay ném xuống sàn.
Hướng Vãn mắt nhìn thùng rác gần trong gang tấc, lại nhìn thoáng qua đống khăn giấy vứt bừa trên sàn, mím môi.
"Anh ta nói sao?" Chu Miểu hít hít nước mũi, mới vừa lau xong nước mắt lại tràn ra, trông chật vật vô cùng, "Anh ta nói minh chịu không nổi cảnh tôi cùng những người đàn ông khác ở bên nhau, một... tưởng tượng đến tôi cùng nam nhân khác ngủ chung, anh ta liền cảm thấy... cảm thấy tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-sinh-yeu-anh-em-sai-roi/2785574/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.