Chân Hướng Vãn hướng váy rụt rụt, dùng lễ phục đem đùi phải hoàn toàn che khuất, ừ nhẹ một tiếng.
"Bác sĩ nói như thế nào?" Dì Lưu đáy mắt tràn ngập hưng phấn, "Có phải hay không còn có thể điều trị được? Dì có đứa cháu ngoại trai về phương diện này chuyên gia, hiện tại ở nước Mỹ tu nghiệp, dì sẽ nói nó về đây khám cho cháu!"
Nhớ tới lời cảnh cáo của Hạ Hàn Xuyên, Hướng Vãn mím môi, không lên tiếng.
"Dì vừa nói đến điều này là lại làm con tức giận trở lại!" Hướng Vũ đột nhiên đem cây chổi ném trở lại mặt đất, mì sợi văng tung toé lên quần tây, hắn cũng chưa kịp để ý tới, "Hạ Hàn Xuyên hắn là có bệnh tâm thần, biến thái, hỗn đản, đánh gãy chân em gái con, lại còn cấm nó không được điều trị!"
Hướng Vũ phỉ nhổ trên mặt đất, khuôn mặt tuấn tú tức giận đến đỏ lên, "Tôi đây chúc hắn ra cửa bị xe đâm, tốt nhất thành một tên tàn phế còn cả đời cũng không cử động được, đoạn tử tuyệt tôn..."
"Ai ai ai ai." Dì Lưu nghiêm túc nói: "Kỳ thật ta cảm thấy Hạ tổng đánh gãy chân Vãn Vãn ngược lại là chuyện tốt."
Vừa dứt lời, Hướng Vũ đã giơ lên cây chổi dính đầy dơ bẩn trong tay, Lâm Na Lộ sắc mặt khó coi ngăn chồng lại, "Anh... Anh trước hết nghe dì Lưu nói cho hết lời, rồi làm gì cũng không muộn."
Hướng Vãn không lên tiếng, cũng không có làm cái gì, nhưng trên mặt không còn chút huyết sắc, đáy mắt tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-sinh-yeu-anh-em-sai-roi/2785562/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.