Cha thấy Nguyễn bá đến thì vui mừng rachào, rồi vừa đi ra chuồng heo vừa hỏi thăm chuyện nhà cửa, mùa màng.Vĩnh ca cũng vừa về tới, Mai kéo tay a Vĩnh đi theo sau. Cha thấy cũngkhông nói gì. Lẽ ra con gái như cô là không được nghe mấy chuyện laigiống này nọ đâu. Nhưng mà từ ngày đi rừng về đến nay, cả nhà luôn “thầm lặng” chiều chuộng cô hơn. Mai cũng vui vẻ nhận sự chăm sóc này, nó cónghĩa là cô có thêm đặc quyền làm vài chuyện hơi bất thường một chút.Chẳng hạn như chuyện này, ha ha.
Nguyễn bá coi kỹ con heo cò và con heo bông định để nái, coi nó bao nhiêu vú,chân có đủ khỏe không, hông có đủ rộng không. Lúc coi xong, vào nhà trên Nguyễn bá nói:
– Giống heo bông nàyđẻ say lắm, lứa nào cũng gần chục con. Chỉ là thịt nó mỡ nhiều, nhẹ cânhơn heo cò. Hai con này để nái cũng được. Còn con heo cò đực này sao?Nhà đệ bán Tết này hay để lại.
– Đệ tính để qua tháng hai thì làm tiệc đãi khách trong Lễ Vu Qui của con gái lớn. Lúc đó chắc cũng hơn trăm cân, thịt vừa ngon.
– Ha ha, vậy là tiệc lớn rồi! Đúng là lúc đó thịt heo vừa ngon.
Nguyễn bá cười sảng khoái nói. Đúng là không nghĩ tới mới đây mà nhà Lê tứ đãnuôi heo lớn làm thịt đãi khách cả con rồi. Những nhà nông dân khi đãikhách dù là Lễ thành thân con cái cũng ít dám quá xa xỉ, như nhà phú hộthì sung túc không nói. Nhà ông ngoại năm rồi cũng chỉ mua cỡ một phầncon heo làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313989/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.