Lúc nén nhang tàn thì có tiếng nói bên ngoài, hai bà cháu bước vội ra hiên. Một nhóm người dìu nhau trước sau đi vào. Thấy Sinh ca đi phía sau cùng nói chuyện với ông nội Mai nhẹ nhàng thở ra.
Nhóm đàn ông quần áo ướt nhem đi vào, bà ngoại kéo Mai xuống bếp trông bếp lửa. Hữu ca lên xuống lấy nước trà gừng cho từng người. Hai vị thúc bá uống chén nước ấm bụng rồi đứng dậy đi về, họ về lại ghe, vừa thay quần áo vừa cho hai người khách mượn đồ của mình mặc đỡ.
Ngồi trong bếp, Mai nghe loáng thoáng câu chuyện. Hai người là bằng hữu, có việc đi ngang khúc sông này trưa nay. Không may trời đổ mưa lớn, nước cuốn theo mấy cây bị trốc gốc, ghe họ không tránh kịp còn bị cuốn theo dòng. Họ tìm cách thoát ra khỏi vòng xoáy thì một cái chèo vướng theo nhánh cây trôi đi. Một người không chống nổi dòng nước nên bị trôi theo một đoạn từ Trấn Giang về đến đây.
Giữa mặt sông dòng xoáy nước dãn ra, tưởng là thoát được nào ngờ ghe xoay ngang, nghiêng thành bị nước nhấn chìm hơn nửa. Mưa to gió lớn làm họ mất định hướng, ghe chòng chành sắp chìm. Lúc muốn thoát ra lội vào bờ thì người lớn tuổi hơn vì đuối sức sau mấy giờ liền, bị vộp bẻ chân không lội được. Người trẻ tuổi cương quyết không buông tay, mà sức hắn cũng đã cạn không thể dìu được người kia vào bờ.
Mưa gió như vầy, đâu có ghe xuồng nào ở gần mà kêu cứu. Lúc họ gần như tuyệt vọng thì Sinh ca đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313958/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.