Chiều hôm đó trời mưa ầm ầm, cha lo ruộng ngập nước lúa non bị úng chạy ra ruộng mấy bận. Cảnhà cùng nhau ra đào mương, đào rãnh thoát nước. Xung quanh cũng cónhiều nhà ra ruộng canh nước.
Mưa giăng một trắng xóa, từng hạtlớn rớt lên người làm đau da tay. Nương không cho Mai và a Phúc rangoài, dặn hai đứa ở trong nhà. Mai nhuốm bếp nấu nồi nước nóng, chuẩnbị pha nước mật ong gừng ấm.
Đã hơn một canh giờ mà mưa chưa dứt, mây đen vẫn kéo về đầy trời. Sấm sét đùng đùng trên nóc nhà, ngọn câydừa, cây tre oằn mình theo gió. Vĩnh ca, An ca chạy vào nhà, cả ngườirun lập cập. Hai đứa vội thay quần áo khô rồi chạy ra ngồi gần bếp lửa.
Những hạt mưa bị gió thổi tạt vào vách lá rào rào. Đất sân trước nhão như bùn, nền nhà cũng ẩm ướt. A An nhìn màn mưa nói:
– Ruộng ngập dữ lắm.
Gió chợt ào ào đến, có lốc xoáy muốn thổi bay nóc nhà lên cao. Mấy đứa nhỏhơi sợ đứng gần nhau, đầu ngó quanh tìm hướng lốc xoáy.
Mọi người chưa hết lo sợ thì ầm ầm, tiếng động từ trong rừng vang đến. Một vạtrừng bị đổ rạp, cây thốt nốt bên bìa rừng đổ theo. A cây đó nhà Mai đang lấy nước, thất thu rồi!
Phía trong rừng cũng có một mảng đen đổngã, tiến cây cối rầm rầm nghiên ngửa. Đàn chim gì đó bay vù lên khôngtrung, bay nhanh về phía đỉnh núi. Trong màn mưa không nghe tiếng chimkêu quang quác, giống như đang xem một bộ phim câm, làm mọi người cànglo lắng.
Bên trong rừng tiếng động càng lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313884/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.