Cha bắt đầu cuốc cỏtừ góc ruộng gần nhà. Đất này trước đây có người canh tác, loạn lạcngười ta bỏ đi, cũng hơn năm năm không ai chăm sóc, cỏ, rau dại mọc đầy. Cỏ nhỏ, rau dại bị nhổ trước, bụi lớn thì cha dùng cuốc, gom bọn chúnglại quăng vào góc bờ. An ca, Vĩnh ca còn nhổ được, Mai và A Phúc khôngđủ sức, chỉ có thể dẹp cỏ vô góc bờ. Có mấy cọng cỏ lá có gai cào vô darát rát. Trong đám này có lẫn cỏ mực, cây mắc cỡ. Mai nghĩ cứ trồng lạibiết đâu sau này dùng đến.
- Cha, con trồng mấy cây có bông này ở góc vườn sau được không?
- Được, con phải tưới nước cho nó.
- Dạ, con biết.
Đượcc phép rồi, Mai chạy lên phía trước tìm trên ruộng mấy loại cây quenthuộc, nhổ đi mang đến góc vườn. Cô lại lấy cái chậu mẻ, đổ ít nước đểngâm chúng không bị héo. Được nhiều cây thì đi một lần trồng chúng xuống gốc vườn. A Phúc chạy tới chạy lui, lúc tìm cỏ gà, lúc phụ dọn cỏ, díbắt châu chấu, không ai quản, nó chơi như điên.
Nhà Lưu bá cũngra ruộng, cha và Lưu bá vẫy vẫy tay chào, khoảng cách hơi xa nên nóichuyện không nghe rõ. Mai nhìn xa xa, nhà nào trong làng cũng ra ruộng,từ xa chỉ thấy dáng người nho nhỏ di động.
Con người thích sốngchung theo nhóm nên biết xung quanh mình có người sinh sống sẽ cảm thấyan tâm, vui vẻ hơn. Có nhiều dáng nhỏ xíu chạy loăn quăng trong ruộng,nhà nông ra đồng luôn mang con nít đi theo, vừa trông chừng chúng vừa có thể làm mấy việc lặt vặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313868/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.