Mai liếc nhìn Bình ca, hắn đằng hắng hai ba tiếng mới nói:
- Cha nương, con muốn lấy nước thốt nốt làm đường bán kiếm ít tiền.
- Hả?
Hai vợ chồng đều giật mình. Đường giá cao, nếu dễ dàng lấy được thì ai không muốn chứ.
- Tụi con có cách lấy nước, không sợ té.
Bình ca nói tiếp như hiểu câu hỏi của hai người. Mai chen miệng nói:
- Cách này không sợ té, nhưng nhà mình không được nói người khác biết. Mình mới có thể kiếm được tiền.
Cha nương nhìn nhau rồi hỏi:
- Cách gì?
- Cách này không khó, cha nhìn là biết. A Phúc, đệ không được nói ai biết cách nhà mình lấy nước thốt nốt, biết không?
Mai nhấn mạnh lại lần nữa, hỏi a Phúc cũng là nhắc mọi người việc này thực quan trọng.
- Đệ biết, đệ sẽ không nói.
- Ta sẽ không nói.
Cúc tỷ cũng đáp.
- Được rồi, ta và nương con sẽ không nói. Cách gì?
Bốn đứa nhỏ nhìn nhau gật đầu.
- Ăn cơm xong con dẫn cha nương đi xem.
Thấy mấy đứa nhỏ thần thần bí bí, hai vợ chồng cũng hiếu kỳ. A Phúc thì khỏi nói, hắn và cơm, nuốt nhanh, còn hối thúc cả nhà. Ăn cơm xong, khôngnghỉ trưa mà cả nhà đi ra chỗ mấy cây thốt nốt. Xung quanh không mộtbóng người, ruộng Lưu bá gần họ nhất cũng không có ai, chắc về nghỉtrưa.
Hôm trước bốn đứa nhỏ làm thử trên cây dừa thấp, sau đó làcây thốt nốt thấp nhất. Thang bằng cây tre, vòng dây an toàn, dây buộcđã có, thậm chí mấy ống tre đựng nước thốt nốt cũng đã làm xong.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313866/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.