Đoạn thời gian này, nếu là mộng, hẳn là giấc mộng đẹp đẽ nhất trên đời, A Sửu ước ao được mơ mãi không tỉnh!
Ban ngày Vũ Hi sẽ vào triều diện thánh, còn nàng theo chân Tiểu Thúy muội muội mới kết nghĩa được chui vào phòng bếp Triệu gia.
Hồi trước ở huyện lỵ nàng cũng từng nấu ăn cho Vũ Hi, tay nghề không đến nỗi tệ, nhưng dù sao cũng chỉ là vài món dân dã bình đạm, đối với vị trí ngũ phẩm bộ Hình cao cao vời vợi hiện giờ, đâu xứng nhắc đến.
Nàng lúc nào cũng muốn tự mình tặng những điều tốt đẹp nhất cho hắn, món ăn thật ngon, trang phục thật đẹp! Đồng thời càng mong bản thân giỏi giang hữu ích hơn để xứng đáng với hắn, nên càng cố gắng nhiệt thành!
Ngặt nỗi đồ ăn quý tộc cầu kì phức tạp, đầu óc A Sửu không thông minh nhanh nhạy, lại không biết chữ để đọc ghi công thức, nên làm mấy lần đều thất bại, bị lão Trần bếp trưởng đuổi như đuổi chó, chửi mắng không ra cái gì!
Lão không cho nàng vào bếp, nàng liền yên lặng dọn dẹp, rửa rau gánh nước suốt mười ngày trời, Vũ Hi nhìn không nổi, lão Trần cũng ngứa mắt, cuối cùng đành phá lệ dạy thêm một lần, thế là đêm ấy A Sửu hớn hở đem một đĩa Hồi Vân Phượng... Phượng cái gì mà... đại khái là tên một món ăn quý giá cực kì dâng lên cho Vũ Hi.
Hắn lúc ấy đương ngồi giữa Đào cư đọc công văn, vài cánh hoa lơ đãng bay qua, cũng không phá nổi vẻ chuyên chú cần mẫn như tượng tạc. Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-thuy-vo-ngan-hoi-1-a-suu/75848/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.