Khi Đường Sư Ngưng nhận được thư của Lục Trạch thì cô đã lên năm tư đại học, đồng thời cũng vừa kết thúc kì thi tư pháp quốc gia.
Hôm ấy, cô đang đếm “Luật hình sự”, “Luật dân sự”, “Luật thương mại”, “Hiến pháp”, “Luật kinh tế”, “Luật quốc tế”, lòng đau xót cảm khái về một năm chuẩn bị này thì bạn cô đẩy cửa vào:
– Bí thư! Đi lấy thư đi!
Cô nguýt bạn cùng phòng:
– Tao đã không làm bí thư gần năm rồi, bây giờ bí thư là mày!
Bạn cùng phòng cười hòa:
– Thói quen thói quen, ầy, mày tốt nhất mà, đi cùng tao đi!
Cô bất đắc dĩ gật đầu, kết quả là vừa mở hộp thư ra, bên trong chỉ có duy nhất một phong thư gửi cho mình. Cô nhìn thư, không người gửi, bì thư còn có chút ố vàng, thế là cô liếc sang người bên cạnh với vẻ mặt “Mày không đi lấy thư bao lâu rồi?”
Bạn cùng phòng bày vẻ tội nghiệp, nói nhỏ:
– Không lâu lắm, tầm hai tháng…
Đường Sư Ngưng cạn lời. Cô mở thư, khi vừa thấy mở đầu là hai chữ “Đồ nhi”, lòng cô đã hiểu thư này có nội dung gì.
Trong thư, Lục Trạch nói cho cô rằng cô đã đúng, lẽ ra anh phải để ý sớm hơn, lẽ ra anh nên nhận ra sự chú ý đặc biệt mình dành cho Giang Di, cũng nên để ý đến tâm ý của Giang Di dành cho mình.
Anh nói sau khi hai người đến bên nhau, anh mới biết Giang Di đã bất an biết bao, anh mới biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-thien-dich-phong-gio-mua-he/2035708/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.