Sau khi ăn cơm tối xong thì 1 nhà 3 người cùng ngồi ở phòng khách nói chuyện với nhau Kỳ Chân vẫn còn có chút lúng túng khi phải đối diện với bà ấy.
"Đừng có sợ bác có làm gì con đâu ."
"Dạ.."
Đừng có suy nghĩ nhiều,mọi chuyện đã qua hết rồi .Vả lại Nam Tinh cũng đang cho người điều tra lại,mọi việc cũng sẽ sáng tỏ mà thôi "
'Kỳ Chân,năm đó nhờ có con mà bác mới được cứu mà xem ra đây chính là duyên số rồi ."
'Bác đừng nói vậy,dù gì thì ba của con cũng đã từng nhúng tay vào ."
" Bác biết chứ, nhưng mà ai làm thì người đó chịu, đằng này con là người vô tội mà ."
Vâng,cảm ơn bác "
' Bây giờ chúng ta đã trở thành người 1 nhà rồi,cho nên con đừng có ngại nữa.
Dạ được ."
_@@.
Lát sau 2 người cũng trở về phòng của mình,cả người của Kỳ Chân nó cũng nhẹ hẳn đi .Gánh nặng cũng đã được trút đi 1 phần rồi ..
' Xin lỗi em,anh sai rồi "_ Nam Tinh ôm Kỳ Chân vào lòng,bàn tay thì siết chặt vòng eo của cô .
"Um"
'Xin lỗi "
"Là anh có lỗi với em ."
" Nam Tinh mấy ngày qua anh không liên lạc với em khiến cho em rất sợ em cứ tưởng là anh bị gì không đó .Bây giờ hai mẹ con em chỉ còn có 1 mình anh mà thôi ."
" Anh sợ đối mặt với em sợ những lỗi lầm đã gây ra cho em trong thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-nhiet-nhan-ra-da-yeu-em/3682334/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.