Lúc này Kỳ Chân đang ngủ thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại,sau đó thì cô cũng quay người lại rồi cầm điện thoại lên nghe ...
[Alo ..] .
[ Là anh đây, ngày mai anh sẽ trở về. Em đừng có suy nghĩ gì nhiều,là mấy ngày qua anh đã sai rồi .] .
Nghe giọng nói quen thuộc đã khiến cho cô tỉnh ngủ luôn rồi,lúc này liền ngồi bật dậy .
[ Mai anh về sao.]
[ Ừm,mai anh về mẹ cũng đã khoẻ lại rồi,bà ấy rất muốn gặp em và cháu nội của mình .
[ Mẹ anh không có ghét em .]
[ Không có,em đừng nghĩ nhiều,đợi anh về rồi chúng ta sẽ nói chuyện nhiều hơn,bây giờ em ngủ đi
[ Vâng .]
Nghe Nam Tinh nói xong thì cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn,cảm thấy bản thân đã trút được cái gánh nặng ở trong lòng của mình rồi .
Nụ cười trên môi cũng đã có bây giờ đây cô chẳng thể nào mà ngủ được nữa,bởi vì vui quá cho nên không thể ngủ nữa. ..
Kỳ Chân ngồi ôm đùi ở trên giường,ánh mắt thì nhìn ra phía cửa sổ . Cuối cùng thì mẹ của Nam Tinh cũng đã tỉnh dậy rồi, có lẽ ông trời vẫn còn thương bà ấy rất là nhiều .
_@@##
Qua sáng hôm sau thì Kỳ Chân cũng đi xuống dưới nhà ăn sáng, xong giờ này còn sớm cho nên anh ấy chưa có về tới nhà đâu. ..
Sáng nay cảm thấy trong người có chút vui vẻ cho nên cô ăn cũng rất là nhiều. Ăn sáng xong thì liền ăn thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-nhiet-nhan-ra-da-yeu-em/3681462/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.