Uống sữa xong thì Kỳ Chân nằm xuống giường,cô thấy sữa rất là ngon mà ,vậy mà anh ấy lại chê ,có phải người giấu thường như thế này có đúng không, không đúng ý là liền muốn bỏ đi .
Lúc nhỏ nhà nghèo cho nên cô đâu có uống sữa đâu ,cô nhận biệt là nhà không có tiền cho nên cũng không có đòi hỏi, nhưng lâu lâu thì ba và mẹ cũng mua cho cô vài hộp sữa ..
Giờ nghĩ lại mới cảm thấy cuộc sống lúc trước nó khó khăn như thế nào,bây giờ cô có thể uống sữa được rồi, nhưng mà mẹ lại không còn nữa .
Cuộc đời mà ,nó sẽ thay đổi nhưng mà lại không ngờ người thân của mình nó lại ra đi nhanh như vậy đấy .
Nam Tinh thấy cô đang suy nghĩ mà không biết là suy nghĩ cái gì,hay là đang nghĩ tới Vương Mạnh Lê đây .
Anh thở dài rồi đóng tài liệu lại ,sau đó thì leo lên giường nằm .Với lại mưa rất lớn cho nên cũng không thể tập trung được nữa ,cảm thấy nó rất là ồn ào .
Hai người nằm cũng rất gần nhau nhưng lại cảm thấy hơi ngại,và Kỳ Chân cảm thấy giữa 2 người khó mà có thể gắn kết được .
"Nam Tinh,áo khoác này ngày mai tôi sẽ giặt rồi trả lại cho anh ." .
" Không cần đâu ,cô thích thì mặc đi ,đồ của tôi rất nhiều ."
" Cảm ơn anh "
" Bùm.." Cùng lúc đó tiếng sét đánh vang lên khiến cho cô vô cùng sợ hãi ,Kỳ Chân nhào vào người của Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-nhiet-nhan-ra-da-yeu-em/3643823/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.