Kỳ Chân rất trân trọng đồ ăn cho nên cô không có bỏ thức ăn ,cho dù có no thì cũng ráng mà ăn cho hết ..
Lát sau ăn xong thì Kỳ Chân cũng đi lên phòng,mới xuống dưới nhà có 1 chút mà bây giờ đã gần 8 giờ tối rồi .
Nhưng mà giờ này Nam Tinh vẫn chưa thức dậy ,cô cũng không dám gọi anh thức dậy.
Sau đó thì cô đi lại ghế bành ngồi xuống, ghế bành nhỏ ở sát cửa sổ .Cô ngồi xuống rồi ôm lấy thân của mình .
Im lặng như thế này cũng tốt ,mọi thứ nó sẽ nhẹ nhàng với cô hơn, không ồn ào và không lớn tiếng với nhau .
Nam Tinh ngủ say như chết vậy ,anh đâu có biết trời đất gì nữa đâu .
Kỳ Chân ngồi ở ghế bành 1 hồi thì trời cũng đổ mưa, mưa rất lớn khiến cho cô cũng phải hoảng hồn .
Sau đó cô cũng lên giường nằm xuống,cô nằm ở mép giường .
"Nam Tinh anh ..anh nằm qua kia đi ."
"Nam Tinh .anh"
"Um...cái gì vậy."
" Anh nằm xít qua kia đi ,đừng có lấn qua đây '''
Qua mấy giây sau thì Nam Tinh cũng đã tỉnh ngủ .
Anh ngồi bật dậy rồi nhìn mơ màng , từ nãy giờ anh đã ngủ rồi sao.
"Nãy giờ tôi ngủ sao."
"Ừm" cô gật đầu rồi nằm xuống giường .
" Nãy bác quản gia có gọi anh xuống nhà ăn cơm đấy ."
"Ừ." .
Nam Tinh kéo chăn xuống rồi rời khỏi giường, anh đi vào trong nhà tắm rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-nhiet-nhan-ra-da-yeu-em/3643822/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.