“Bảo Bối, chúng ta ly hôn đi”
Sét đánh giữa trời quang
“Xin lỗi, Sanh Li, em không thấy rõ, anh lặp lại lầnnữa, không đúng không đúng, là Hà Mộ Sanh, anh lặp lại lần nữa.” Tay gõ bànphím của Bảo Bối đang run rẩy, một câu ngắn ngủn như vậy, nhưng lại đánh saitận mấy chữ, gắt gao nhìn chằm chằm màn hình.
“Anh nói, Bảo Bối, chúng ta ly hôn.” Từng chữ mạnh mẽ,khắc vào trong lòng Bảo Bối, Bảo Bối đauquá.
Không muốn khóc, nhưng nước mắt như mưa rơi, thế nàocũng không ngừng được, nước mắt làm mơ hồ tầm mắt, Bảo Bối cũng rất bình tĩnh,chỉ hỏi nói: “Vì sao? Là vì cô ấy sao?”
Mộ Sanh thản nhiên nói: “Đúng”
“Tốt lắm, tôi đáp ứng anh, chúng ta chia tay.” Khôngmuốn biểu hiện bi thương ra ngoài, bình tĩnh đáp ứng.
Tiếp theo, tổ đội, đến Đồng Tâm Cư, Nguyệt Lão viện,chia cắt quan hệ hôn nhân
Toàn bộ quá trình này, Bộ Sơ cũng không nói một câu
Không muốn nhìn người khác nói gì nữa, Bảo Bối bay trởvề Trọng Hỏa Kính, lại nhìn nhìn ra màu trắng kia, cùng hoa sen đỏ kia, nở rộhơn, đẹp đẽ hơn, nhưng lại không hợp cảnh
Cô, chính là hoa sen đỏ kia.
Tắt trò chơi đi, đã rơi lệ đầy mặt, cảm xúc chồng chấttrong lòng vội vàng muốn tìm một nơi phát tiết, Bảo Bối lao ra cửa nhà, chạytới sát vách, đó là phòng của chú Hách và chú K, trong sân có một thân cây, làcô trồng khi còn nhỏ, trước kia, có gì vui vẻ , chuyện không vui, Bảo Bối đềutìm đến thân cây nhỏ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-mo-sanh-tieu-bao-boi/2283683/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.