Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi đi. Tất cả đều trở lại như trước lúc chia tay nhưng Tô Mạch trở nên dịu dàng hơn trước đây, nhưng chỉ một chút thôi. Văn Hạ thì sao? Cô cũng biết điều hơn. Là người vừa trải qua chia tay, cô cần cố gắng gìn giữ tình cảm không dễ gì có được này.
Đầu tiên, Văn Hạ bò dậy từ sáng sớm, mắt nhắm mắt mở học nấu cơm. Sau đó, cô đeo cà vạt cho Tô Mạch. Vì việc này mà Tô Mạch đã phải trả cái giá rất đắt. Bởi lẽ Văn Hạ luôn làm không tốt. Mỗi lần thắt cà vạt đều phải mất hơn hai mươi phút, trong khi Tô Mạch lại là người thiếu kiên nhẫn. Trước đây, anh rất thông minh và luôn biết muốn báo đáp lại sự cố gắng của phụ nữ thì cách tốt nhất là hãy vui vẻ hài lòng, như vậy thì Văn Hạ mới vui.
Sau đó anh phải ăn những món kỳ quặc mà Văn Hạ làm hằng sáng, mặc dù không hợp khẩu vị lắm nhưng cảm giác ngọt ngào đó đã chiến thắng tất cả mọi món ăn ngon.
Buổi sáng, thi thoảng Văn Hạ nhận được tin nhắn của Tô Mạch. Việc làm ăn của tiệm bỗng nhiên tốt lên. Hằng ngày, cô và Mèo con đều rất bận rộn. Dường như vì mối quan hệ với cô gái xinh đẹp Du Du mà có rất nhiều nam sinh đến tiệm uống cà phê. Thế nên Văn Hạ đang suy nghĩ xem có nên mời Du Du làm người phát ngôn cho cô không? Nâng tách cà phê đứng bên cửa, đây gọi là gì? Đây là "Cà phê Tây Thi"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-mach-86-do/2871196/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.