Trong tân phòng.
Phạm Dương Triệt vẻ mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm mâm bánh bao trênbàn, bên cạnh là vò rượu tiên ngưu. Hắn căn bản không tính nhận lấy “ýtốt” của Phó Uy. Nhưng mà hắn thấy Phó Uy bày ra bộ dạng sẽ không bỏ qua cho hắn nếu hắn không tiếp nhận lễ vật, vì để cho tai của mình không bị oanh tạc, hắn mới miễn cưỡng nhận lấy.
Phạm Dương Triệt thu hồi tâm tư, đôi mắt đen nhìn chằm chằm thẳngvào mâm bánh bao, lông mày cau lại đại biểu cho giờ phút này trong lòngcủa hắn là dằn vặt cùng do dự. Bởi vì từ nhỏ tiếp thu giáo dục của thánh nhân, đối với tình yêu hắn rất là đơn thuần, giờ phút này chỉ cảm thấytrước mắt động tác vươn tay này khó khăn vô cùng. Bởi vì, việc “ chứngthực” này thật đáng khinh. Nếu kết quả Phó Vân Kiệt là nữ nhân, hànhđộng này liền biến thành hạ lưu. Nhưng là, hắn lại rất muốn biết rốtcuộc Phó Vân Kiệt có phải là nữ nhân hay không? Dù sao, việc này cũngliên quan đến vị trí Thanh Quân Trắc.
Sau khi trải qua đấu tranh tư tưởng kịch liệt, cuối cùng đại nghĩaquốc gia cùng trách nhiệm Tể tướng chiếm thượng phong. Bàn tay to vươntới mấy cái bánh bao. Cảm xúc trong tay không mềm mại làm cả người hắnchấn động! Trong đầu trống rỗng hiện lên sáu chữ: Phó Vân Kiệt là nữ tử!
Bởi vì nhận thức này quá mức khiếp sợ, Phạm Dương Triệt ngay cả cửaphòng bị người mở ra cũng không có phát hiện, cho đến khi trước mắt tốisầm lại, hắn mới ngây ngốc ngẩng đầu: Đập vào mắt là khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-guc-te-tuong/72907/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.