Edit: Thảo NguyễnBeta: SakuraCuối cùng, tiếng cười bi thương* (đau khổ) kia của Nam Cung Tuyệtcũng dừng lại, trên khuôn mặt tà mị chứa đựng sự châm chọc hận đời.
“Một phụ thân tự tay rót cổ thất nhật đoạn hồn* (bảy ngày mất mạng)đưa cho thê tử mình sao?” Khuôn mặt tà mị tuấn mỹ sát vào hỏi: “Ngươinghe qua thất nhật đoạn hồn chưa? Bổn vương nói cho ngươi nha! Đó là một loại cổ rất tra tấn người. Vừa vào trong cơ thể người, không lập tứccắn nuốt nội tạng người, đưa người ta vào chỗ chết, mà trước tiên làm tê liệt khống chế thân thể người, khiến người ta cho dù không thể chịuđựng được đau đớn muốn tự sát cũng không được, rồi sau đó một chút lạimột chút cắn phệ nội tạng người, chậm rãi tra tấn người bị trúng cổ kia, suốt bảy ngày bảy đêm. Sau bảy ngày, người bị trúng cổ hóa thành mộtbãi máu loãng, ngay cả thi thể cũng không có. Ngươi nghe qua người trúng cổ muốn lớn tiếng kêu đau, nhưng vì miệng bị tê liệt không thể mở ra,chỉ có thể nuốt nghẹn ngào âm thanh “ô ô” thống khổ sao?” Và cuối cùng,trở thành tiếng la khóc.
Phó Vân Kiệt khiếp sợ nhìn khuôn mặt vặn vẹo thống khổ cực kỳ đau đớn kia, đó là sự thống khổ như thế nào, khiến nam nhân giỏi về khống chếchính mình như thế lại không khống chế được a!
Trong tà mâu hiện ra sát khí, Nam Cung Tuyệt lợi dụng cơ hội nàngngây người, vận khí một cái, phi thân đến bên người Nam Cung Ngạo Thiên. Nhìn khuôn mặt già nua hoảng sợ theo bản năng kia, hắn nhẹ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-guc-te-tuong/2207856/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.