Hạ Dương ngồi co cụm trên sofa, hai mắt ngốc ngốc nhìn chằm chằm chương trình thế giới động vật phát trên TV.
Một đám kền kền vây quanh xác một con linh dương, không ngừng mổ xẻ xâu xé.
Khúc Tân Hồng buồn bực ngồi cạnh hắn, thỉnh thoảng liếc hắn một cái.
Mười lăm phút sau, chương trình ‘Thế giới động vật’ kết thúc, TV bắt đầu chiếu quảng cáo… Là quảng cáo băng vệ sinh.
Bà ngồi không yên, chiều hôm trước con bà về liền biến thành thế này, rất hay ngẩn người, không phải đã bị cái gì kích thích chứ.
“Con giai?” Bà nhỏ giọng gọi hắn, không phản ứng.
“Dương Dương?” Bà hơi nâng giọng, vẫn không phản ứng.
“Hạ Dương!” Bà đẩy hắn một cái, giọng đã hơi tức giận.
“Mẹ sao thế?” Hạ Dương hoàn hồn, nâng tay ôm trán, mẹ vậy mà nỡ lấy điều khiển từ xa đập hắn.
“Mẹ làm sao ấy hả? Con còn dám hỏi mẹ, mấy hôm nay con bị sao thế, cãi nhau với Minh Húc à?”
Hạ Dương bĩu môi, cãi nhau đã tốt!
Hai người bọn họ hài hoà đến nỗi hắn không thích ứng nổi, thể loại mỗi ngày một cuộc gọi hỏi thăm ân cần làm hắn thiệt không giải thích được.
Cho dù hai người không gặp mặt, Văn Nhân Minh Húc cũng sẽ gọi điện mỗi ngày, khiến Hạ Dương không biết nói với y thế nào mới tốt.
Nghĩ nghĩ, Hạ Dương nghiêng người, đá giày, ngồi xếp bằng trên sofa, mặt đối mặt với mẹ mình.
“Mẹ, hồi xưa mẹ với ba hẹn hò thế nào?”
Khúc Tân Hồng sửng sốt, vẻ mặt có hơi mất tự nhiên, vừa xấu hổ vừa tức giận trừng hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-duong-chet-vi-venh-vao-nhu-the-nao/1211814/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.