Hạ Dương nghẹn ở nhà hơn nửa tháng.
Đến khi nghẹn hết nổi, hắn nói với mẹ một câu rồi ra ngoài chơi.
Mới vừa ra đến cổng khu, đã thấy một chiếc xe BMWs màu đen đỗ bên kia đường.
Hắn nhíu mày, trực giác người trong xe đang quan sát mình.
Như để xác minh phán đoán của hắn, cửa xe mở ra.
Văn Nhân Minh Húc đeo kính mát màu trà, mặc một bộ tây trang thoải mái màu xám, một tay đút túi quần, tay kia nâng lên, vẫy vẫy với Hạ Dương.
Hạ Dương nheo mắt, xoay người đi thẳng vào khu.
Thấy hắn còn muốn tránh mình, Văn Nhân Minh Húc chạy tới, bắt lấy cánh tay hắn.
Từ khi gặp lại Hạ Dương, động tác y làm với hắn toàn là lao tới túm cánh tay hắn.
Hạ Dương quay người ổn định thân thể, ngẩng đầu nhìn y.
“Làm gì?”
“Dương Dương, anh còn muốn trốn tránh tôi đến khi nào?” Khi nhận được số điện thoại mới của Hạ Dương ở chỗ Tư Không Viêm Nghiêu, trời biết lúc ấy y đã khẩn trương thế nào.
Nhưng mà biết số điện thoại rồi, gọi cho Hạ Dương vẫn không có ai nghe máy, không có cách nào, y chỉ có thể sau khi tan làm về liền chạy đến ngoài khu nhà Hạ Dương ngồi canh, không khéo lại có thể gặp được Hạ Dương muốn ra ngoài hoặc từ ngoài về.
Kết quả, Hạ thiếu gia quyết tâm không ra cửa, y đợi hơn nửa tháng mà chẳng thấy bóng người ta đâu.
Rơi vào đường cùng, Văn Nhân Minh Húc đành phải xin sự trợ giúp của mẹ Hạ Dương, mới biết hôm nay Hạ Dương ăn cơm trưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-duong-chet-vi-venh-vao-nhu-the-nao/1211812/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.