Vừa tắm xong, Hạ Dương đứng lên cân, hắn sâu sắc nhận ra rằng, mình sa đoạ.
Ái phi vòng vòng quanh chân hắn, Hạ Dương dùng chân trần đạp vào mông nó.
“Mi cũng thấy ta béo phỏng?” Hạ Dương không muốn nhìn con số biểu hiện trên cân, hắn tự thấy mình không thể tiếp tục sa đoạ thêm được nữa, loại cảm giác như bị người ta bao dưỡng là sao đây?
Hạ Dương mặc áo ngủ, ôm mèo nằm trên giường, như có như không vuốt bộ lông mềm mượt của mèo béo.
Hắn đang tự hỏi.
Vì cớ gì chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủi hắn lại có thể béo lên mười cân (=5kg),là mười cân đó! Là bao nhiêu mỡ tích tụ chất đống hả trời?
Hạ Dương cầm điện thoại đặt ở tủ đầu giường lên, nghĩ nghĩ, cuối cùng gọi điện cho Văn Nhân Minh Húc.
Văn Nhân Minh Húc đang họp, dạo này công ty nhà y bận rộn, ngày ngày y còn phải trở về đúng giờ nấu cơm đút no một người một mèo, chạy tới chạy lui tuy rằng rất mệt, nhưng y vẫn vui vẻ chịu đựng.
Điện thoại trên bàn rung lên, y cầm điện thoại lên nhìn thấy tên báo trên màn hình, ra hiệu cho mọi người tiếp tục, còn y ra ngoài nghe điện.
“Alo? Tối nay muốn ăn gì?” Ôi cái giọng kìa, ôn nhu dịu dàng biết bao nhiêu, sắp nổi trên mặt nước rồi.
Hạ Dương suýt nữa thì quen miệng báo món, nhưng lời nói đến miệng lại nuốt trở vào, sửa thành, “Hôm nay tôi không đến đâu, khụ, ừm, tôi định đến nhà anh tôi ở một thời gian, sẽ không làm phiền cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-duong-chet-vi-venh-vao-nhu-the-nao/1211792/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.