🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

***

Lớn chừng này rồi, đã vô số lần tôi làm trò cười cho thiên hạ.

Ví dụ, ngã sấp mặt giữa đường.

Ví dụ, mời cô gái xinh đẹp đi ăn nhưng phát hiện mình không mang tiền.

Ví dụ, tất cả bút mang đi thi đều hết mực.

Sắp xếp ổn thỏa cho cậu ấy xong, đáng lý tôi phải đi. Đi được mấy bước, tôi lại quay đầu nhìn cậu ấy, tự dưng tôi cảm thấy vẫn chưa thể yên tâm.

Ví dụ, ra ngoài mới phát hiện mình còn đeo dép lê.

Cuối cùng tôi cũng hiểu được tại sao lại gọi là “chó liếm”.

Tóm lại, cuộc đời có muôn sự xấu hổ, có muôn sự xấu hổ mới là cuộc đời.

Nhớ tới chuyện cậu ấy điều chế nước hoa nhưng lại mất đi khứu giác.

Cậu ấy giống như gió hạ ven biển. Mỗi khi làn gió ấy nhẹ nhàng thoảng qua da tôi, luôn mang tới cảm giác thoải mái tự nhiên không để lại dấu vết.

Song, con người là một loài động vật ham hư vinh. Họ luôn hi vọng giữ hình tượng ưu việt trước mặt người thích mình. Tôi phải cho cậu ấy thấy tôi đẹp trai chứ không phải xấu xí, ngầu chứ không phải thích chém gió.

Tôi phải khiến cậu ấy cảm thấy, thích tôi là một chuyện đáng kiêu ngạo chứ không phải một trò hề.

– Nhà cậu có máy rửa bát đấy chứ?

– Chúng… ta, đã làm gì?

Rất rõ ràng, bây giờ tôi đã “hề” lắm rồi.

Tôi thở dài một hơi, không biết tiếng thở dài có truyền tới tai cậu ấy hay không.

Để bầu không khí bớt lúng túng, tôi nói:

– Tập cùng không?

– Cảm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-cua-anh/1029901/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hạ Của Anh
Chương 30
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.