Nhìn thấy bên cạnh Hạ Cơ có như một cánh tay kiên cố như vậy, mẹ Hạ cũng thoáng an tâm. Con gái sẽ không đi con đường xưa của mình, mặc kệ như thế nào, hạnh phúc của con gái cũng là quan trọng nhất. Đây chắc là ý tưởng chung của hầu hết các bà mẹ.
Kha Kỳ bị cha mẹ kêu trở về nhà. Phòng khách đèn đuốc sáng trưng, hình như là có khách tới chơi. Nhưng ai lại tới lúc này chứ? Hẳn là không phải bạn bè của hắn, Kha Kỳ nghĩ.
“Kha Kỳ, con đã trở về rồi.” Là mẹ của Kha Kỳ. “Mau đến xem, bác Hạ của con đưa bạn gái con đến đây này.”
“Bác Hạ, là bác Hạ nào?” Kha Kỳ nghi hoặc, “Bạn gái, họ Hạ, không phải là…” Kha Kỳ vui bẻ trong lòng, sửa sang lại quần áo mình đang mặc, chắc không còn gì không thỏa đáng nữa.
“Bác Hạ, chào bác, con là Kha Kỳ.” Kha Kỳ giới thiệu đơn giản một chút. Lập tức xoay đầu chuyển hướng về phía cô gái mặc đồ trắng bên cạnh. “Hạ…” Nhìn thấy người tới, Kha Kỳ ngây dại.
“Làm sao vậy?” mẹ Kha Kỳ đẩy tay hắn một chút, “Vừa thấy bạn gái con đã ngây dại rồi?” mẹ Kha Kỳ trêu ghẹo nói. “Ai nói cô ta là bạn gái con?” Kha Kỳ tức giận nói. “Bác Hạ, con chỉ nghe nói bác có một người con gái tên Hạ Cơ, cô gái này sao lại là thiên kim của bác rồi?” Dựa vào phong độ của Kha Kỳ, vốn không nên nói như vậy. Nhưng nghĩ đến hai người Hạ Cơ với mẹ của cô bơ vơ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-co/2823439/quyen-7-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.