Hạ Đông Quân thấy Hạ Cơ đến tựa như thấy rơm cứu rạ. “Con gái à, hiện tại mẹ con cứ nhất quyết muốn ly hôn với cha, con khuyên nhủ mẹ con được không, là do cha làm sai, nhưng mà đó đã là chuyện trước kia rồi, về sau cha nhất định sẽ đối tốt với hai mẹ con, con gái tốt của cha, khuyên nhủ mẹ con đi, đừng ly hôn với cha. Con nói một chút, mấy năm nay cha đối với con không tốt ư? Ăn hay xài nào đã bạc đãi con?” Hạ Đông Quân nói toàn lời tốt.
“Cha, mẹ với con đã bàn bạc qua, hai người cũng đã phí thời gian hơn nửa đời. Mẹ muốn tự do, cha nếu thông cảm cho mẹ, thì ký giấy ly hôn này đi, mỗi người đều hạnh phúc. Nếu cha không muốn, chúng con sẽ đi theo trình tự pháp luật, đến lúc đó chút tiền ấy của cha cũng không còn.” Hạ Cơ nói.
“Đây là lời mà một đứa con gái nên nói sao? Cha mấy năm nay phí công nuôi nấng con, lúc này còn khuyên cha ly hôn?” Hạ Đông Quân nghe thấy được lời này lửa giận đầy người, hôm nay tới vậy mà lại là Hồng Môn Yến, tại sao Hạ Cơ lại không giúp ông ta nói chuyện.
“Bác trai, người vẫn nên ký giấy thỏa thuận ly hôn này đi.” Hoắc Bạch nói chuyện. “Nếu đến toà án, không chừng một nửa người cũng không còn đâu.” Hoắc gia cả hai giới hắc bạch đều sợ, là nhân vật một tay che trời. Anh nói lời này không phải khuyên bảo mà là đang uy hiếp. “Đến lúc đó có yêu cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-co/2823438/quyen-7-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.