Editor: Cà Pháo
✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒
Kỳ thật bằng thân thủ của Hoắc Bạch, mười Hạ Cơ cũng không chạm được đầu ngón tay anh. Chẳng qua anh lo lắng bản thân ra tay quá mạnh, thương tổn tới cô bé tự phụ này.
“Nói! Anh rốt cuộc là ai?” Hạ Cơ rút con dao nhỏ dùng để phòng thân ra trực tiếp đè lên cổ người đàn ông.
Vẻ mặt của Hoắc Bạch vẫn trầm mặc, nhìn cô náo loạn, nhưng dáng ngồi này thật sự làm người ta suy nghĩ miên man bất định.
“Anh rốt cuộc là ai?” Hạ Cơ khiến vết dao càng thêm tới gần cổ yếu ớt của anh.
Nói thật, chưa từng có người nào dám làm như vậy đối với anh, nếu làm thật, Hoắc Bạch không dám tưởng tượng nửa đời của anh sẽ có bao nhiêu thê thảm. Nhưng nếu là người phụ nữ này, vậy tiếp cô chơi vui vẻ.
“Hoắc Bạch.” Người đàn ông lời ít ý nhiều.
Nơi này là địa bàn của anh, Hạ Cơ không dám làm càn quá mức, biết được rồi thì thôi. Hoắc Bạch? Thế gia hắc đạo đứng đầu? Cô quen biết anh lúc nào?
“Anh biết tôi?” Hạ Cơ hỏi.
“Gặp qua một lần.”
“Khi nào?” Hạ Cơ tiếp tục truy vấn. Tên Hoắc Bạch này lại cố tình không phối hợp, giống như tử thi vậy, nếu trên thân thể anh không có độ ấm.
Hạ Cơ nhìn vẻ mặt lười nhác của Hoắc Bạch, có chút nào giống với người đang bị đặt dao trên cổ chứ. Hạ Cơ còn chưa phản ứng lại, đã bị người đè ép. Hoắc Bạch không có thói quen bị động, đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-co/2823399/quyen-7-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.