Editor: Cà Pháo
✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒
Hạ Cơ có ý định ngăn anh. Đều do anh, hiện tại tối như vậy, cô một người trở về gặp được người xấu cũng không có năng lực tự bảo vệ mình. Còn người đàn ông bên cạnh này, Hạ Cơ cũng không biết tại sao bản thân lại tín nhiệm anh. Đi ở bên cạnh anh, liền cảm thấy an toàn.
Hai người vẫn luôn đi, vẫn luôn đi, Hạ Cơ chưa bao giờ biết thành phố này còn có địa phương hẻo lánh như vậy? Bốn phía ngay cả ánh đèn còn không có, Hạ Cơ nhìn người đàn ông phía trước mặc đen thui, thằng nhãi này chắc không phải là quỷ chứ? Trong lòng Hạ Cơ tê dại, tuy rằng cô cũng là quỷ rất nhiều năm, nhưng mà chưa bao giờ có thực thể. Con quỷ này đạo hạnh lớn bao nhiêu chứ? Cô đã chết cũng không quan trọng, quan trọng là nguyên chủ còn cần thân thể này.
Nhìn đôi mắt nhỏ hồ nghi của Hạ Cơ, Hoắc Bạch lại cảm thấy cô rất đáng yêu. Nhỏ như vậy, cũng rất dũng cảm. Nếu Hạ Cơ biết anh nghĩ như vậy khẳng định sẽ buông tay, cô dù gì cũng cao 168, hơn nữa còn đi giày cao gót, nhỏ chỗ nào. Nhưng mà đứng ở bên cạnh loại người cao lớn và cường tráng như Hoắc Bạch, nói gầy yếu cũng không sai?
Lúc này Hạ Cơ gọi điện thoại về nhà cho người tới đón có phải quá xấu hổ hay không. Với lại, đã theo tới nơi này, không bằng cứ đi theo.
“Này, chúng ta trước kia có phải đã gặp qua nhau hay không?” Hạ Cơ hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-co/2823398/quyen-7-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.