Tam hoàng tử cầu tình giúp Trân Quý phi, ở bên ngoài đại điện quỳ suốt ba ngày, Hoàng Thượng cũng không lưu một chút tình cảm. Trân Quý phi nhỏ hơn Hoàng Hậu không tới vài tuổi, nhưng khóe mắt Hoàng Hậu đã có nếp nhăn, sợi tóc cũng bắt đầu trắng bệch. Vậy mà Trân Quý phi lại không thấy già chút nào, vẫn đẹp như hồi trẻ tuổi, dáng điệu uyển chuyển như thiếu nữ. Quả thực như một Hạ Cơ khác!
Không bao lâu trong kinh đô bắt đầu truyền, thì ra là do Trân Quý phi dùng một loại bí dược, có thể làm cho thanh xuân của nữ nhân bất lão. Nhưng tiền đề của dược này là thải âm bổ dương. Hiện giờ Hoàng Thượng đã lớn tuổi, tất nhiên không so được với lúc tuổi trẻ long tinh hổ mãnh, Trân Quý phi dù có là vưu vật, thì cũng là bà già trong cung. Mỗi năm tú nữ vào cung nhiều như vậy, Hoàng Thượng không thể không sủng ái một trận được. Đến lúc này, Trân Quý phi mới bắt đầu phái thị vệ từ nhà mẹ đẻ vào trong cung để tằng tịu với nhau, mới có thể sử dụng nhan vĩnh hằng.
Phiên bản Trân Quý phi này truyền vô cùng kì diệu. Tam hoàng tử vốn là hài tử mà Hoàng Thượng cực kỳ sủng ái, hiện giờ có phải con của ông hay không còn không biết, Hoàng Thượng có thể không thương tâm sao? Phụ thân huynh đệ Trân Quý phi bị giáng xuống mấy cấp, bị điều từ kinh đô đến mảnh đất biên cương xa xôi. Phe phái của Trân Quý phi này xem như là đổ. Mà Tam hoàng tử cũng không có thoát nạn. Sau thành hôn, liền mang theo gia quyến đi bảo vệ biên cương tổ quốc.
Đời trước hình như không giống như này thì phải! Chẳng lẽ Thái Tử mở được thần khí gì, tất cả địch nhân của hắn đều tự mình diệt? Nàng đến nơi này cũng không giúp được Thái Tử chuyện gì, chuyện tốt duy nhất là không tin kẻ gian, chỉ nhận Thái Tử. Chẳng lẽ chỉ có chút này, đã khiến cho Thái Tử tỉnh không ít sao.
Ngày đại hôn đó, toàn bộ kinh đô đều là không khí vui mừng, nơi nơi giăng đèn kết hoa. Thái Tử cưỡi ngựa đi đầu trong đội ngũ đón dâu.
Hạ Cơ mặc hỉ phục tốt nhất, ma ma trong cung tự mình tới giúp Thái Tử Phi trang điểm. Cần phải khiến mỗi một chỗ đều hết sức tốt hết sức đẹp. Thái Tử nhìn bảo bối trước mặt, rốt cuộc cũng được như ước nguyện. Thái Tử trực tiếp đem Hạ Cơ ôm lên, nhét vào kiệu hoa đã chuẩn bị tốt trước đó.
Người nâng kiệu đều là thân tín, thị vệ trung thành với Thái Tử. Hắn không muốn phân đoạn này xảy ra một chút sai lầm. Người khác nói thời điểm trân quý nhất là đêm động phòng hoa chúc, khi đề tên trên giấy hôn thú. Tất nhiên người sau đối với hắn một chút ý nghĩa đều không có, cho nên người trước mang cho hắn vui sướng gấp bội.
Ngay cả người qua đường đều có thể thấy khóe miệng Thái Tử không ngừng giơ lên ý cười, một chút đều không nghĩ tới bọn họ là liên hôn chính trị. Rõ ràng là thiệt tình ái mộ.
Hôm nay Dương Bạch cũng là khách mời trong hôn lễ của Thái Tử. Nhìn vẻ mặt Thái Tử vui mừng, phu thê hai người bái đầu, hắn ta cảm thấy màn này thật chướng mắt. Hắn ta cho rằng đây là bởi vì Hạ Cơ đối với hắn ta theo đuổi không bỏ, hiện tại đột nhiên gả cho người khác, có chút không thích ứng là bình thường. Nhưng mà tâm của hắn ta giống như bị thủng một vết vậy.
Nghi thức trong hôn lễ đã hoàn thành, Thái Tử Phi được đưa vào động phòng. Thấy Thái Tử hôm nay cao hứng, không ít thần tử trẻ tuổi bên người Thái Tử cũng bắt đầu trêu ghẹo Thái Tử si tình nhiều năm, rốt cuộc cũng ôm được mỹ nhân về. Thái Tử nghe bọn họ nói chút lời trêu chọc cũng không ngại, đối với họ kính rượu, cho dù là ai đến cũng không cự tuyệt. Đại hôn này, cả đời chỉ có một lần. Vẫn nên tận hứng một chút.
Hạ Cơ quy củ ngồi ở trên giường lớn. Không biết qua bao lâu, rốt cuộc cửa cũng bị đẩy ra. Bên ngoài còn có âm thanh vui đùa ầm ĩ của một đám nam nhân. Bởi vì thân phận Thái Tử đặc thù, phân đoạn nháo động phòng này được cách bỏ. Thái Tử đóng cửa một cái, đem tất cả những người quyền quý đó đều giam ngoài cửa. Ngẫu nhiên có hai người muốn nghe góc tường, đều bị thị vệ mạnh mẽ đuổi đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]