Thẩm Tu Viễn nhẹ nhàng xoa mặt Hạ Nhật, tay kia nắm lấy bàn tay đang cầm chuột của cậu, đầu lưỡi vươn ra nhẹ nhàng nhấm nháp đôi môi cậu.
“Ngoan, hé miệng.”
Giọng nói Thẩm Tu Viễn quá đỗi dịu dàng, thanh âm từ tính tràn đầy mê hoặc, Hạ Nhật mờ mịt hé miệng ra. Ánh mắt Thẩm Tu Viễn trầm xuống, lập tức lấp đầy đôi môi chớm nở của cậu, đầu lưỡi lướt qua hàm răng, ở bên miệng cậu tùy ý hút dẫn.
Cảm giác nóng bỏng khiến Hạ Nhật không khỏi ngượng ngùng, để mặc nụ hôn của anh dẫn dắt. Hạ Nhật vốn chưa từng yêu đương, thế nên cảm giác mà anh đem đến vừa mới mẻ lại vừa hấp dẫn. Hạ Nhật nhịn không được muốn nhiều hơn, tâm trí rối loạn thốt lên: “Rất thích, còn muốn nữa.”
Huhuhuhu, mẹ ơi, sao con lại thích cùng anh ấy hôn môi, nhất định có chỗ nào đó không đúng!
Đáng tiếc Hạ Nhật vẫn chưa nhận ra tình huống của mình, đại não bị nụ hôn sâu kia làm cho mơ màng.
Đến khi Hạ Nhật hít thở không thông, Thẩm Tu Viễn mới lưu luyến buông cậu ra.
Nhìn mắt Hạ Nhật hiện lên một tầng hơi nước, đôi môi sưng đỏ, Thẩm Tu Viễn chật vật cố nén lại dục – vọng của mình, anh sợ dọa sợ Hạ Nhật, nhẹ nhàng thay đổi tư thế, ôm lấy Hạ Nhật ngồi lên đùi mình, cố gắng kiểm soát bản thân.
Hôn bên vành tai khả ái của Hạ Nhật, Thẩm Tu Viễn nhỏ giọng nỉ non: “Làm sao bây giờ, càng ngày anh lại càng thích em.”
Hạ Nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-chi/2549405/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.