Hạ Nhật lần đầu tiên được đi máy bay. Máy bay cất cánh, cậu chăm chú nhìn từng tầng mây bên ngoài ô cửa, hứng trí bừng bừng hệt như một đứa nhỏ. Thẩm Tua Viễn giữ lấy cánh tay của Hạ Nhật, không khỏi nhắc nhở: “Không nên nhìn ra bên ngoài. ánh sáng buổi sớm tương đối mạnh, sẽ không tốt cho mắt.”
Hạ Nhật tuy có chút lưu luyến nhưng vẫn ngoan ngoan gật đầu, cậu vốn cận nặng, cũng không muốn thị lực càng tệ hơn.
“Tối qua ngủ ngon không?”
Thẩm Tu Viễn khẽ xoa quầng thâm dưới mắt Hạ Nhật, ngón tay ấm áp mang đến cảm giác tê dại, Hạ Nhật tham luyến cọ cọ vào lòng bàn tay Thẩm Tu Viễn, đến khi nhận ra lại thấy hành động này có bao nhiêu thân mật.
“Đêm qua vui quá nên không ngủ được.”
Thẩm Tu Viễn không khỏi nhoẻn cười.
“Năng lực của em không tồi, sau này sẽ càng có nhiều cơ hội để đi hơn, nếu như lần nào cũng hưng phấn đến không ngủ được, chẳng phải sẽ rất nhanh biến thành gấu mèo hay sao?”
Bị anh trêu chọc, Hạ Nhật đỏ bừng mặt, thấy cậu da mặt mỏng, anh cũng không đùa nữa, liền chỉnh lại tư thế của hai người, lấy ra một cái chăn mỏng đắp lên người Hạ Nhật, dịu giọng bên tai cậu: “Ngoan, ngủ một lúc đi.”
Thanh âm nhẹ nhàng rót vào tai cậu, cảm giác rất lạ, thế nhưng Hạ Nhật rất thích. Cậu chỉnh lại tư thế của mình và ngủ một giấc thật say.
Đương ngủ Hạ Nhật bị đánh thức một lần, cậu ngồi dậy ăn một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-chi/2549404/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.