Thẩm Tu Viễn từ trước đến nay vốn là người quả quyết, do dự gì dó không phải tác phong của anh, thế cho nên dàn xếp cho Hạ Nhật ổn thỏa xong, giữa “về nhà” hay “ở lại”, anh bình tĩnh lựa chọn vế sau.
Thực tế không phải vì trời đã muộn, chỉ là ở nhà anh có một vị khách không mời —— mẹ anh cư nhiên không lời từ biệt bỏ cha ở lại, một mình bay về nước, đường hoàng chiếm lấy nhà anh ở. Đây vẫn chưa phải trọng điểm, trọng điểm chính là, Thẩm gia không ai chịu được Thẩm phu phân lúc mới ngủ dậy.
Nhắc tới mẹ mình, Thẩm Tu Viễn vẫn luôn cảm thấy, từ tính cách đến sở thích, mẹ mình và Lục Hạo Nhiên so ra còn giống hai mẹ con hơn.
Thẩm Tu Viễn lắc đầu, cầm chìa khóa đi đến cửa hàng tiện lợi mở suốt 24h, mua đồ rửa mặt cùng nội y, định sẽ ở lại qua đêm.
Chờ anh tắm xong đi ra, máy giặt vang lên tiếng rung bật, Nhạc Nhạc từ ổ mình nghiêm chỉnh đứng đậy, duy trì tư thái hoàn hảo đợi Thẩm Tu Viễn khen.
Nếu Hạ Nhật tỉnh dậy, chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên. Một người sự nghiệp thành đạt như anh, chuyện tề gia nội trợ đều rất thuận ổn.
Lúc Thẩm Tu Viễn hoàn thành công việc, đồng hồ đã điểm hai giờ sáng, vừa từ nước ngoài trở về, bởi vì lệch múi giờ, cho nên anh vẫn chưa ngủ được.
Thẩm Tu Viễn ngồi bên giường quan sát phòng ngủ của Hạ Nhật. Phòng ngủ không rộng lắm, giường kê sát cạnh cửa sổ, bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-chi/2549385/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.