Dạo gần đây, cuộc sống của cô có thêm sự xuất hiện của Ba Ba. Nàng gần như lúc nào cũng dính lấy cô: cô đến trường nàng ngồi cạnh, cô đi ngủ nàng ngoan ngoãn nằm một bên không ôm thì gác chân. Việc có thân ảnh vận váy ren màu đỏ bên cạnh dần trở thành thói quen của cô.
Khả Ảnh đi bộ đến trường, cô mặc đồng phục và không mặc đồng phục chính là hai con người hoàn toàn khác nhau. Gần tới cổng, côthoáng nghiêng đầu sang một bên hỏi nhỏ:
" em ăn gì? "
Ba Ba chỉ xe bánh mì dựng trước cổng trường, chép miệng trả lời:
" Bánh mì kẹp trứng không rau."
Khả Ảnh bòng tay thành hình: Ok. Rồi đi tới tiệm bánh mua hai cái giống nhau. Cô đưa nàng một cái.
Ba Ba híp mắt nhận lấy phần hơi của cái bánh rồi nói:
" Cảm ơn."
Xa xa hai người bạn thân của cô đang ăn sáng trên ghế đá nhìn lại phía cô:
" Nó đang nói chuyện với ai thế? "
" không biết, có lẽ là bị điên rồi."
Chính như vậy bạn bè nhiều lúc nhìn thấy Khả Ảnh nói chuyện, làm hành động với không khí liền không khỏi nghĩ đến việc cô bị thần kinh.
Trường học không phải một nơi hứng thứ với nàng mà thời khắc Ba Ba hưng phấn nhất là khi đi siêu thị cùng cô. Cả thế giới của nàng dường như chỉ thu bé lại vừa bằng một đống đồ ăn:
" Ảnh ca, em muốn ăn thịt bò xào."
...
" Ảnh Ảnh, snack cua nhất định rất ngon."
...
" Học tỷ, gian hàng bột làm trà sữa đang giảm giá."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-chi-gap-em/258838/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.