Lý Yên Nhiên bỗng hỏi Phó Tiểu Tư: Hôm nay anh trốn học đi xem triển lãm hả?
Phó Tiểu Tư đang nhai thức ăn nên không tiện trả lời, bèn ậm ự đáp lại cô ta.
Lý Yên Nhiên bật cười, nói tiếp: Anh cần gì phải chạy tới chạy lui trong cái thời tiết này chứ, gọi điện cho em, em bảo ba đưa xe tới đón mọi người.
Làm như mỗi nhà cô có xe ấy. Lục Chi Ngang bỗng xen lời.
Lý Yên Nhiên ngây người, không biết mình đã nói sai chỗ nào.
Phó Tiểu Tư ngừng một lát rồi đáp: Không sao, anh không muốn đi ô tô, mà cũng không xa nên đi bộ được. Mọi người mau ăn đi, sắp vào lớp rồi.
Thời gian dần trôi, không thể nói rõ là nhanh hay chậm.
Khi ngẩng đầu nhìn qua khung cửa sổ lần nữa, mùa đông đã rét buốt rồi. Không cần phải chạy bộ sáng sớm, không cần học thể dục, đóng tuyết lâu tan hơn, phòng ký túc cũng ngày càng lạnh, phương thức ngủ dậy của Doanh Doanh đã đổi từ thò một chân ra khỏi chăn đến thử mở một mắt để cảm nhận nhiệt độ.
Học sinh đi học muộn ngày càng nhiều, có quá nhiều người không thể dậy nổi trong tiết trời lạnh cóng này. Dù rằng đối với Lập Hạ, dậy sớm là một việc rất đau khổ, nhưng cô vẫn kiên trì ngày nào cũng đi tự học.
Nước nóng ở trường thiếu hụt trầm trọng, dòng người xếp hàng đợi lấy nước dài như một con rồng lớn. Một hàng người thở ra luồng khí trắng, run rẩy khuất phục trước sức mạnh của mùa đông.
Lục Chi Ngang hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-chi-chua-toi/51642/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.